Bãi cỏ lau ở hai bên bờ sông rộng hơn hai mươi dặm, dưới những cơn gió phất phơ, nom như một tấm đệm rơm, cứ phấp phới lên xuống, hùng vĩ và đẹp đẽ đến lạ thường.
Đội thuyền khổng lồ lấn khá sâu vào mặt nước, chậm rãi vào sâu trong bãi cỏ lau, những tiếng cọ xát sàn sạt như một khúc nhạc du dương, khiến người ta cảm thấy buồn ngủ.
Một người mặc quần áo xanh, mày kiếm mắt sáng, cầm kiếm đứng ở đầu thuyền!
Sau lưng, Từ Hồng vừa chữa trị vết thương cho những người bị thương, vừa lẳng lặng nhìn vào bóng lưng của người thanh niên ở đầu thuyền. Mặc dù tu vi của hắn thấp hơn ông, nhưng thực lực và thủ đoạn khi nhảy vào cuộc chiến khiến người đã xông xáo giang hồ lâu năm như ông cũng phải cảm thấy giật mình.
"Thảo nào cậu ấy còn trẻ tuổi mà Mộ Dung tiểu thư đã gửi gắm hi vọng, sắp xếp cho cậu ấy đến đoàn thuyền để đối phó với kiếp nạn lần này…
Từ Hồng lẩm bẩm cảm khái, đột nhiên, vành tai ông hơi nhúc nhích.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com