Ánh mắt lạnh lùng của Lệ Đình Tuyệt làm cô ta không dám tiến thêm bước nữa, chỉ dám lau nước mắt.
"Anh Lệ, công ty muốn đóng băng mọi hoạt động của em, anh có thể giúp em không?"
Cô ta khóc như hoa lê trong mưa, giọng nói cũng ỏn ẻn khác thường. Theo phỏng đoán của cô ta, chắc chắn là Lệ Đình Tuyệt nhúng tay vào chặn tin tức.
Mạc Thanh Yên nghe thấy có động bèn đi từ phòng nghỉ ra, thấy Giản Vân Đóa điềm đạm đáng yêu cũng cảm thấy đau lòng, kĩ thuật diễn xuất này đỉnh thật đấy.
Cô nhấc hộp đựng thức ăn lên, chậm rãi đi về phía Lệ Đình Tuyệt.
"Anh còn có việc bận, vậy em đi trước."
Lệ Đình Tuyệt biết cô để ý tới Giản Vân Đóa nên khẽ gật đầu một cái.
"Buổi tối anh tới thăm bọn trẻ."
Mạc Thanh Yên đẩy cửa ra ngoài, Giản Vân Đóa thấy cô rời đi, mắt khẽ liếc một lượt. Chỉ cần cô không có ở đây, cô ta không tin mình không quyến rũ được người đàn ông này.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com