Mạc Thanh Yên không nghĩ tới, bản thân chỉ mới ngủ một lúc mà trôi qua đã một ngày. Nhìn đến khuôn mặt nhỏ của tiểu nha đầu đã không còn sưng, có vẻ cũng đã hết ngứa. Cởi y phục của cô bé ra nhìn, đúng là không còn nốt mẩn đỏ.
MM, còn ngứa nữa không?
Cô bé gật gật đầu, "Vâng, thoa thuốc của chú Lãnh Nhiên đưa thật dễ chịu, một lúc sau đã không thấy ngứa nữa rồi."
Vú Trương ngồi ở ghế sau xe, bà không có hỏi cô. Sau đó quay qua vui vẻ ôm con bé. Băng Khối ngồi ở phía bên trái, Dương Quang ngồi phía bên phải nàng.
Tiểu Văn quay đầu ra hỏi, " Tiểu thư, người đàn ông lúc nãy là ai vậy ạ?"
Cảm thấy có chút không thích hợp, hắn có nên cùng Trần gia nói một chút về chuyện này, dù sao Trần gia đối với tiểu thư có tình ý bọn họ đều rõ ràng, chỉ có mình cô ấy là không rõ mà thôi.
Mạc Thanh Yên ôm Angela cùng chơi trò chơi, nghe tiểu Văn nói như vậy chỉ nhìn rồi ảm đạm cười cho qua.
Chỉ là một người quen thôi, cũng không thân lắm.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com