Anh buông miệng cô ra, sau đó ôm cô vào lòng, để cô dựa vào lồng ngực mình,tay phải đặt lên bụng cô, nhẹ nhàng vuốt ve.
Điều này là vị bác sĩ kia dạy cho anh, nếu như cô đau thì xoa cho cô, có thể giúp giảm đau.
Mạc Thanh Yên ngủ đến mơ mơ hồ hồ, lúc thì mơ được ăn kẹo, lúc lại mơ Angel đang sờ bụng cô, dù sao giấc mơ đều rất kỳ quái.
Đợi lúc cô tỉnh lại, mặt trời cũng đã xuống núi rồi, cô quay đầu nhìn, Lệ Đình Tuyệt không có ở đây.
Lễ nào cô lúc nãy thật sự chỉ là nằm mơ? Vì thế ngồi dậy, nhìn thấy trên bàn cạnh giường có một tờ ghi chú. Cô cười cầm lên xem, nét chữ cứng cáp mạnh mẽ, vô cùng đẹp.
"Tiểu Yên, anh có chút chuyện cần ra ngoài, buổi tối đến đón em về nhà."
Mạc Thanh Yên đem tờ giấy ấn vào ngực, tại sao chỉ cần nhìn thấy vài chữ anh viết là tim lại đập nhanh hơn? Cảm thấy bản thân thật không có tiền đồ, thích anh đến nỗi như vậy.
Cô rửa mặt, để bản thân tỉnh táo một chút, sau đó nghe thấy tiếng gõ cửa.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com