Lệ lão thái thái từ chỗ Ngôn Ngọc nghe được bệnh tình cũng chỉ là bệnh cũ, lão thái thái chỉ có thể ảo não quay lại phòng bệnh, nhìn thấy Lệ Đình Tuyệt một tay ôm Angel, một tay dắt Mạc Thanh Yên ra ngoài.
Có chút cảm động, không khỏi mở miệng nói.
"Hai người các cháu mau chóng kết hôn rồi sinh một đứa con chung đi, vậy thì tốt đẹp hoàn toàn rồi."
Bởi vì cảnh tượng trước mặt bà rất giống cảnh một gia đình ba người hạnh phúc, đáng tiếc là không phải, hơn nữa lão thái thái đã mong chờ đứa chắt này rất lâu rồi, đương nhiên là vội thúc giục họ kết hôn.
Lệ Đình Tuyệt ảm đạm cười, nhìn Mạc Thanh Yên.
"Cháu không có ý kiến, bà phải hỏi cô ấy."
Nồi nước sôi được đẩy sang cho Mạc Thanh Yên, mặt Mạc Thanh Yên đỏ lên, trừng mắt với anh ta.
"Bà nội, đợi thêm một thời gian nữa, chúng cháu dù sao cũng mới ở bên nhau, vẫn chưa hoàn toàn thấu hiểu."
Support your favorite authors and translators in webnovel.com