Cô xoay người, tóc dài nhẹ nhàng tung bay, phất qua khuôn mặt Dục, có chút ngứa, mang theo mùi hương độc đáo.
Ánh mắt anh sáng ngời, ôm thật chặt cô vào lòng.
Lăng Tử Mạt hơi ngạc nhiên, có chút ngượng ngùng. Chuyện tối hôm qua, cô đã quên hoàn toàn, không còn một chút gì, ngay cả câu nói muốn cùng anh thử yêu đương, cô cũng quên.
Dục ôm cô từ phía sau, híp mắt cảm nhận mùi hương thơm mát tản nhẹ, xuyên qua từng lỗ chân lông.
"Đường Đường, em biết nấu ăn sao?"
Anh thật sự không nghĩ tới nha đầu đáng yêu như kẹo bông gòn kia biết làm bữa sáng, hơn nữa vì anh mà làm, khiến anh có chút cảm động.
Lăng Tử Mạt cười cười: "Đây là lần đầu tiên em làm cho người khác bữa sáng, anh không được chê đấy."
Support your favorite authors and translators in webnovel.com