Ngụy Khiêm cầm ô đi ra ngoài theo sau Lương Mộc Tình, ông đứng nhìn cảnh tượng này cũng đủ hiểu rõ tâm tư tình cảm của con gái mình.
Ông xoay người trở vào nhà, sau đó đưa dù cho quản gia.
"Đưa dù cho tiểu thư, gọi bọn họ vào nhà."
Quản gia và người hầu cũng đều thấy chuyện xảy ra vừa nãy, bọn họ đều rất cảm động. Nhìn màn tình cảm của tiểu thư giống hệt trong phim vậy.
Quản gia vội nhận lấy dù, bước nhanh ra ngoài. Ông cầm dù che cho hai người. Vì dáng người ông không cao nên không khỏi việc phải nhón chân.
"Tiểu thư, tiểu thư, lão gia cho phép hai người vào nhà rồi."
Nam Cung Ngạo nghe ông nói, nhận lấy dù.
"Cảm ơn!"
Quản gia hơi hơi cúi đầu: "Nam thiếu, tiểu thư, hai người mau vào đi."
Lương Mộc Tình xoay người, cầm lấy dù của mình định đi vào nhà. Cô thẫn thờ nhìn mái dù trên đầu mình, trên hàng lông mi đọng lại bọt nước.
"Ba có phải hết phạt anh đứng ngoài này rồi không?"
Support your favorite authors and translators in webnovel.com