Long lão phu nhân đang ở phật đường phía sau viện, quỳ gối trước tượng Phật, miệng còn lẩm bẩm. Phật đường này hương khói thật tốt, cũng có người chuyên quản lý nơi này, không để cho hương khói bị tàn lùi.
Quản gia đi vào Phật đường, nhỏ giọng nói với lão phu nhân.
"Lão phu nhân, bà mau ra đi. Nếu không, Nam Cung lão gia sẽ nổi cơn thịnh nộ."
Long lão phu nhân mở mắt hừ lạnh.
"Để cho ông ta chờ một lúc như vậy mà không chịu được rồi sao?"
Long lão phu nhân lại nhắm mắt niệm một hồi sau đó mới đứng dậy, bởi vì bà quỳ đã lâu nên phải có người hầu đỡ dậy.
Bà từ hậu viện tới phòng khách, trên người đã nhiễm mùi trầm hương, trên tay còn cầm chuỗi phật châu.
Nam Cung lão gia thấy bà cuối cùng cũng đi ra, cất tiếng gọi.
"Long lão phu nhân thật sự là để cho tôi đợi lâu đấy."
Vốn ông không muốn cùng Long gia làm đám hỏi nhưng nếu như không phải vì sự kiện kia thì ông như thế nào sẽ đổi ý.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com