Nam Cung lão thái thái cười tươi, nhìn qua mang theo mười phần quý phái.
Nam Cung Ngạo nhíu nhíu chân mày: "Bà nội?"
Làm sao mà bà nội lại đến đây rồi? Hẳn là giờ này đang ở Ngọc thành, như thế nào lại đến Long thành?
"Ngạo, có cả em nữa. Sau này, mỗi ngày em sẽ cùng bà nội ở cạnh anh. Anh sẽ không cô đơn nữa đâu."
Giọng nói của Long Thiên Vũ vang lên. Nam Cung Ngạo biết rốt cuộc tại sao lại đến Long thành rồi, thì ra là con nhóc kia giở trò quỷ.
Anh không thể để bà nội đứng ngoài cửa nhưng Long Thiên Vũ thì anh hoàn toàn có thể để cô cút đi.
Sắc mặt Nam Cung Ngạo tối đen, quay sang nói với lão thái thái.
"Bà nội nếu đã đến đây, con sẽ không để bà ở ngoài cửa. Còn người khác, con không hoan nghênh. Bà biết rồi đấy, con thích yên tĩnh."
Nam Cung lão thái thái nhìn sang Long Thiên Vũ, sau đó lắc đầu.
"Vũ nhi, bà nội ở lại, còn con về nhà trước đi. Chuyện khác giao cho bà nội."
Support your favorite authors and translators in webnovel.com