webnovel

Chương 210: Liên Minh Thánh Tuyền tông xóa tên.

Chương 210: Liên Minh Thánh Tuyền tông xóa tên.

"Bản tọa đã nói, chỉ cần buông bỏ vũ khí, lập tức rời khỏi đây, còn có thể giữ được tính mạng. Nếu không..."

Vương Nhất Tự gằn giọng.

"...toàn diệt!"

Đệ tử Liên Minh Thánh Tuyền tông tinh thần hoang mang nhìn nhau không biết nên làm thế nào, tiếp tục lao lên thì chỉ uổng phí mạng sống, còn nếu như buông bỏ vũ khí đầu hàng thì minh chủ cùng với trưởng lão chắc chắn sẽ không tha cho bọn hắn.

"Hay là như vầy đi...

Nhạc minh chủ, chúng ta tổ chức một trận Lôi đài Sinh tử, ngươi và năm trưởng lão sẽ cùng đánh với bản tọa, tất cả ân oán cùng trên Lôi đài giải quyết một lần!"

Vương Nhất Tự nắm bắt được suy nghĩ hoang mang của đám đệ tử Liên Minh Thánh Tuyền tông liền lên tiếng đề nghị với Nhạc Bất Quần.

Tuy rằng đề nghị này có phần nhường nhịn đối phương, tuy rằng Thương Sơn phái vẫn có thể tiếp tục lao lên mà tùy tiện chém giết đệ tử của Liên Minh Thánh Tuyền tông, nhưng mà hắn đã hứa với Trương Tố Tố sẽ không liên lụy đến những kẻ không liên quan, trong chuyện này, chỉ có tên Nhạc Bất Quần kia và năm tên trưởng lão Liên Minh Thánh Tuyền tông là dính líu đến, hắn không muốn làm cho Trương Tố Tố phải phiền muộn.

Hơn nữa, nhiệm vụ của hệ thống cũng chỉ là tên Nhạc Bất Quần và năm tên trưởng lão.

Nhạc Bất Quần trầm ngâm suy nghĩ trước đề nghị của Vương Nhất Tự.

Lời đề nghị này hắn không thể từ chối, nếu như từ chối thì chẳng khác nào tự thừa nhận tất cả mọi chuyện xảy đến với Trương gia đều là do hắn nhúng tay vào, chẳng khác nào thừa nhận trước mặt đám đệ tử rằng hắn sợ tên chưởng môn Thập lưu môn phái kia.

Hắn nếu như từ chối thì toàn bộ danh dự của một minh chủ như hắn sẽ mất hết, sau này hắn sẽ không thể nào đứng đầu mà hô hào đám đệ tử được nữa.

"Đương nhiên, Nhạc minh chủ có thể từ chối a!

Bản tọa cũng đành để sáu người bọn hắn tiếp tục tàn sát những người không liên can!" Vương Nhất Tự thản nhiên nói.

"Được!

Quyết định như vậy!"

Nhạc Bất Quần nói lớn, giọng đầy khẳng khái, thể hiện ra uy nghiêm trước mặt đám đệ tử.

Cũng chỉ là một trận Sinh tử Lôi đài mà thôi, hắn, thêm cả năm trưởng lão, tất cả đều là Võ Tông cao đẳng há lại sợ hãi trước một tên chưởng môn Thập lưu phái?

Cái nữ nhân Võ Vương kia, chắc chắn không phải là người của Thập lưu phái kia, không thể nào Thập lưu môn phái lại có Võ Vương ngự tọa, chắc chắn là tên chưởng môn kia đã dùng tiền để thuê nữ nhân này đến chỗ này hòng phô trương thanh thế mà thôi!

Nếu như nữ nhân kia không tham gia, hắn chắc chắn không thể nào thua được!

Nhạc Bất Quần suy đoán.

"Tốt a!"

Vương Nhất Tự cười nói, thái độ hiện lên gian xảo.

Lôi đài Sinh tử, Liên Minh Thánh Tuyền tông.

Vương Nhất Tự ung dung đứng ở Lôi đài, hai tay chắp sau lứng, đối mặt với Nhạc Bất Quần và năm tên trưởng lão.

Đứng xung quanh Lôi đài là đệ tử Liên Minh Thánh Tuyền tông, đám đệ tử Thương Sơn phái và bốn phu nhân của Vương Nhất Tự.

"Các ngươi có thể tùy tiện sử dụng binh khí a! Vương Nhất Tự giọng gợi đòn lên tiếng.

Nhạc Bất Quần cùng năm tên trưởng lão liền rút binh khí ra, hướng về Vương Nhất Tự.

"Phóng ngựa đến đây nào!"

Vương Nhất Tự ngoắc ngoắc ngón tay khiêu khích cả sáu tên bọn chúng.

Nhạc Bất Quần cùng năm tên trưởng lão cả giận lập tức vận thân pháp lao đến.

Vương Nhất Tự liền vận Lăng Ba Vi Bộ lướt đến sau lưng năm tên trưởng lão, mỗi tên tung ra một chưởng.

Bành!

Bành!....

Năm tên trưởng lão ăn trọn một chưởng vào lưng, lập tức ngã ra, phun máu mà chết.

Nhạc Bất Quần trông thấy thế, liền khựng lại, thân thể khẽ run lên, không còn chút tự tin nào mà lao lên ăn thua đủ với Vương Nhất Tự.

'Chỉ trong nháy mắt đem năm người tu vi Võ Tông miễu sát tại chổ?!!

Đây là tình huống như thế nào?!!

Hắn ta...vừa làm gì?!!'

Nhạc Bất Quần tâm thần chấn kinh không thôi, hắn không kịp nhìn thấy Vương Nhất Tự ra đòn, chỉ nghe bành bành vài tiếng sau đó cả năm trưởng lão đều ngã ra mà chết.

Hắn tuy là Võ tông Đỉnh phong, nhưng trước cái sức mạnh áp đảo thế kia, làm sao có thể chống lại được?

Đám đệ tử Liên Minh Thánh Tuyền tông đứng phía dưới Lôi đài cũng là mồm há hốc, ánh mắt hiện lên kinh hãi, bọn hắn cũng giống như Nhạc Bất Quần, cũng là không nắm bắt được tình huống, Vương Nhất Tự ra tay quá nhanh, nhanh đến nỗi mắt bọn hắn không thể nhìn thấy.

Cứ thế, chỉ trong vài giây, năm tên trưởng lão liền bị Vương Nhất Tự cho đi đầu thai chuyển kiếp trước sự ngỡ ngàng của tất cả người ở Liên Minh Thánh Tuyền tông.

Nhạc Bất Quần liền buông kiếm xuống, gương mặt trở nên thãm hại nói với Vương Nhất Tự.

"Vương...vương chưởng môn... có thể...nào... ngồi lại... nói chuyện... không?"

"Ngồi lại nói chuyện? Ngươi đang đứng trên Sinh tử đài, yêu cầu đó có vẻ không thỏa đáng lắm nha!"

Vương Nhất Tự thản nhiên đáp lời Nhạc Bất Quần.

"Ta... ta... có thể... đền bù tổn thất... đã gây ra... cho...cho Trương gia..."

Nhạc Bất Quần lắp bắp nói.

"Ô hô... ngươi cuối cùng cũng chịu nhận rồi nhỉ?"

Vương Nhất Tự giả đò ngạc nhiên hỏi.

"Nhận...ta nhận...ta sẽ đền bù... tất cả tổn thất..."

"Ngươi định đền bù như thế nào?"

Vương Nhất Tự từ từ đi đến gần hắn.

"Chỉ...cần Vương chưởng môn tha mạng... ngươi muốn thế nào cũng được"

"Thế à?"

Vương Nhất Tự tay nâng cằm suy nghĩ.

Nhận thấy đối phương không hề có đề phòng, Nhạc Bất Quần liền nhanh nhất xuất ra một thanh đoản kiếm từ trong ống tay áo, hướng Vương Nhất Tự một đường mà đâm tới.

"Chết đi!"

Mũi kiếm đâm tới xuyên qua ngực Vương Nhất Tự.

"Ha ha ha!

Thằng ngu, ngươi là đang đứng trên Lôi đài Sinh tử đấy!

Chỉ một chút lơ là sẽ phải trả giá bằng mạng sống!"

Nhạc Bất Quần đắc ý cười lớn.

Đứng phía dưới Lôi đài, bốn phu nhân cùng đám đệ tử Thương Sơn phái không hề tỏ ra lo lắng cho Vương Nhất Tự một chút nào, mà lại còn nhìn Nhạc Bất Quần bằng ánh mắt khinh bĩ.

"Tiểu nhân!"

Lục Thiên Cầm âm trầm nói.

Nhưng chỉ một giây sau đó, điệu bộ đắc ý của Nhạc Bất Quần liền biến mất, thay vào đó gương mặt hắn trở nên ngốc trệ, tiếp theo liền trở nên lo lắng sợ hãi.

Thân thể Vương Nhất Tự trước mặt hắn bỗng dưng dao động, sau đó liền tan biến vào hư không.

Nhạc Bất Quần gương mặt hiện lên đặc sắc, khóe miệng co giật.

"Là...là...dư ảnh...?!"

"Ngươi cười cái gì đấy?"

Vương Nhất Tự xuất hiện sau lưng Nhạc Bất Quần, ngón tay nhanh chóng điểm vào những huyệt đạo trên người hắn.

Bị điểm huyệt, Nhạc Bất Quần không thể nào cử động, gương mặt hắn xanh như đít nhái, cắt không còn giọt máu nào.

Vương Nhất Tự từ từ đi vòng ra trước mặt hắn.

"Gia chủ Trương gia, cùng trên dưới hơn trăm người đều mất mạng trước sự tham lam của ngươi, ngươi đền bù kiểu gì đây?

Tiền bạc?

Linh thạch?

Ngươi nghĩ những thứ đó có thể giúp người chết sống lại được hay sao?

Bản tọa lúc đầu trước lời cầu xin của ngươi có chút lay động, chỉ chém hét tứ chi của ngươi, tha ngươi một mạng...

Nhưng mà..."

Vương Nhất Tự ngưng lại một nhịp.

Đám đệ tử Thương Sơn phái cùng Liên Minh Thánh Tuyền tông khoé miệng giật giật liên hồi.

'Chặt đi tứ chi thì còn có thể sống được nữa hay sao chứ?!!'

Trong lòng bọn hắn gào thét lên.

"Nhưng mà...tình huống vừa rồi đã khiến bản tọa suy nghĩ khác a!"

"Vương...vương..chưởng môn...xin tha..." Nhạc Bất Quần miệng lắp bắp cầu xin, tâm thần sợ hãi không thôi, hắn cảm nhận được cái chết đang đến rất gần.

Bành!

Vương Nhất Tự một quyền đấm thẳng vào giữa bụng Nhạc Bất Quần khiến hắn phun ra một ngụm máu, văng ra ba bốn thước, nằm dài trên sàn Lôi đài.

Bành!

Vương Nhất Tự liền nhảy đến, bàn chân đạp thẳng vô mặt hắn.

"Này thì Nhạc Bất Quần này!"

"Này thì Minh chủ Thánh Tuyền tông này!"

"Này thì tự cung này!"

"Này thì Tịch Tà kiếm pháp này!"

"Này thì Thí Thần Điện này!"

"Này thì Thiên Thiềm Ti này!"

"Này thì lộn xào này!"

"Này thì láo nháo này!"

....

Mỗi câu nói ra, Vương Nhất Tự đều dùng chân đạp thẳng vô mặt tên Nhạc Bất Quần.

Triệu Thiên Tuyết vội lấy tay che mắt Lục Mẫn Nhi trước cơn mưa đòn đánh giáng thẳng vào mặt Nhạc Bất Quần.

Bốn vị phu nhân của Vương Nhất Tự cũng quay mặt sang chổ khác, không dám nhìn.

Đám đệ tử Liên Minh Thánh Tuyền tông nhìn thấy minh chủ bị Vương Nhất Tự ngược cho sống chết cũng không dám lao đến can ngăn, chỉ bất lực mà đứng nhìn, bọn chúng mà lao lên Lôi đài ngăn cản có khi lại chịu chung số phận cũng không chừng.

Hơn mười phút sau.

Vương Nhất Tự ngừng chân, thở ra mệt nhọc.

Nhạc Bất Quần gương mặt bị đạp đến biến dạng thành đầu heo, nằm lún sâu dưới đất, máu me be bét, mệnh khí cũng không còn.

"Nha đầu, bắt trói linh hồn tên này, đem giam vào ngục, tra tấn mỗi ngày cho bản tọa!"

Vương Nhất Tự triệu hồi Chúng Quỳ tiểu yêu từ không gian triệu hồi, ra lệnh.

Chung Quỳ gật đầu cười gian tà liền thu lấy hồn phách của Nhạc Bất Quần sau đó biến mất.

Trương Tố Tố, Mộc Phiến La, Hoa Vi Nghi, Liễu Doanh cùng sáu tên đệ tử nhảy lên Lôi đài, đi đến gần Vương Nhất Tự.

"Phu quân, đa tạ chàng..."

Tố Tố ánh mắt rưng rưng, giọng như sắp khóc nói với Vương Nhất Tự.

Mối thù của Trương gia nàng cuối cùng cũng đã trả, phụ thân nàng, mẫu thân nàng, cùng trên dưới trăm người ở Trương gia rốt cuộc cũng đã có thể mỉm cười nơi chín suối.

"Giữa phu thê chúng ta, nàng không cần phải đa tạ, đây là việc mà ta phải làm!"

Vương Nhất Tự ôn nhu nói với Trương Tố Tố, ngón tay gạt đi giọt nước mắt lắn trên má nàng.

Vương Nhất Tự sau đó quay về phía đám đệ tử Thánh Tuyền tông nói lớn.

"Liên minh Thánh Tuyền tông hôm nay xóa tên!

Các ngươi cũng nên là rời khỏi đây thôi!"

Đám đệ tử Liên Minh Thánh Tuyền tông ngơ ngác nhìn Vương Nhất Tự, lại nhìn xác tên Nhạc Bất Quần, ánh mắt hiện lên bất lực.

"Đương nhiên, các ngươi cũng có thể đến Thương Sơn phái ta báo thù, bản tọa lúc nào cũng sẵn sàng đón tiếp!"

Vương Nhất Tự gằn giọng.

"Còn nếu các ngươi có ý nguyện từ bỏ tư cách đệ tử Liên Minh Thánh Tuyền tông, muốn gia nhập Thương Sơn phái, bản tọa lúc nào cũng chào đón!"

Đám đệ tử Liên Minh Thánh Tuyền tông nhao nhao nhìn nhau, giây lát sau liền buông bỏ vũ khí, đồng loạt quỳ xuống.

"Xin Vương chưởng môn thu nhận chúng ta làm đệ tử"

Vương Nhất Tự mỉm cười hài lòng quan sát.

"Tốt a!

Rất có tiền đồ a!"

"Tinh! Chúc mừng chủ nhân hoàn thành nhiệm vụ Tinh anh: Đánh bại Liên minh Thánh Tuyền tông.

Mục tiêu nhiệm vụ:

- Đánh bại trưởng lão Thánh Tuyền tông: 5/5

- Đánh bại Minh chủ Thánh Tuyền tông: 1/1

Phần thưởng: nhận được Ngũ Hành Yếu quyết x1. Một trăm vạn kim tệ. Năm ngàn điểm cống hiến. Phần thưởng tự động chuyển vào không gian giới chỉ"

Hệ thống thông báo.

Vương Nhất Tự sau đó ra lệnh cho đệ tử tiến vào bên trong Liên Minh Thánh Tuyền tông, tiền bạc, linh thạch, hễ cái gì có giá trị, liền gom hết cho vào không gian giới chỉ, mang về.

Vương Nhất Tự sau đó dẫn theo mấy trăm tên đệ tử Liên Minh Thánh Tuyền tông cùng trở về Thương Sơn phái.