webnovel

Chương 198: Nói dối.

Chương 198: Nói dối.

Hạ Nhữ Yên lao đến ôm chầm lấy Vương Nhất Tự như một đứa trẻ trước sự ngỡ ngàng của đám người xung quanh.

Lan nhi và Kiều nhi chứng kiến cảnh tượng này tâm thần liền trở nên chấn kinh, cả hai nàng dù có nằm mơ cũng không thể nào tưởng tượng ra được Các chủ cao cao tại thượng của Thiên môn Đại học các lúc nào cũng lạnh lùng điềm tĩnh, một nữ nhân lúc nào cũng nghiêm khắc với bản thân, lại còn có một mặt khác mà không ai có thể ngờ được.

"Mặt nạ ca ca...là huynh thật sao?!!"

Hạ Nhữ Yên giọng nói gấp gáp xen lẫn vui mừng vì gặp lại cố nhân năm xưa.

"Nha đầu, muội nghĩ sao?"

Vương Nhất Tự thản nhiên đáp lại, nhẹ nhàng đẩy Hạ Nhữ Yên ra.

"Năm đó vì sao huynh lại đột nhiên biến mất vậy?

Hại muội tìm kiếm huynh khắp nơi..."

Hạ Nhữ Yên hờn dỗi hỏi.

"Ta có việc phải rời đi không kịp nói lời tạm biệt..."

Vương Nhất Tự thật thà đáp.

"Nhưng mà, thật không ngờ tiểu nha đầu mít ướt năm xưa chỉ vỏn vẹn mười năm lại có thể trở thành Các chủ của Thiên môn Đại học các, một tông môn đứng đầu đại lục a!

Thật không làm ta thất vọng a!"

Vương Nhất Tự xoa xoa đầu Hạ Nhữ Yên khen ngợi.

"Tất cả là nhờ huynh a!

Nếu không có huynh thì muội đã sớm bỏ mạng ở Thủy Long Đàm rồi...cũng không thể lấy được truyền thừa của Băng Kiếm chi Đế, cũng không thể đạt được thành tựu như hôm nay a!"

Hạ Nhữ Yên đáp, nàng hiện giống như một con cún con quấn quýt bên cạnh Vương Nhất Tự, không còn là một Các chủ cao cao tại thượng nữa.

"Muội...ta có phải đang hoa mắt hay không vậy?!!

Các chủ... lại... lại hành động như thế sao...?!!"

Kiều nhi khoé miệng giật giật hỏi.

"Không...là thật!

Muội cũng đang không tin vào mắt mình đây..."

Lan nhi ngập ngừng đáp.

"Này này, hai ngươi cũng đừng có mà đứng đó gây cản trở làm gì, lại đây ngồi đi!"

Lý Liên Hoa vẫy tay ra hiệu cho Kiều nhi và Lan nhi.

Ba nương tử của Vương Nhất Tự cùng đám đệ tử lúc này hiện đang ngồi cách Vương Nhất Tự và Hạ Nhữ Yên khoảng hơn mười thước, cùng nhau ăn dưa xem chuyện.

"Phu quân từng nói trước đây từng có chút quan hệ với Thiên môn Đại học các, thật không ngờ lại là quan hệ này a!"

Mộc Phiến La còn hơi bất ngờ về tình huống đã xảy ra, nói.

"Nếu như phu quân là người quen của Các chủ Thiên môn Đại học các vậy thì chuyện của Trác trưởng lão cũng dễ giải quyết rồi..."

Trương Tố Tố nhận xét.

"Đúng...đúng vậy a...

Chúng ta không cần phải...đánh nhau một trận với...bọn họ a..."

Hoa Vi Nghi ngập ngừng thêm vào.

Sau một hồi ôn lại chuyện xưa Vương Nhất Tự cùng với Hạ Nhữ Yên đi đến chỗ đám người ăn dưa.

"Muội muội, đây là ba nương tử của huynh!

Còn đám này, chúng là đệ tử Thương Sơn phái a!"

Vương Nhất Tự giới thiệu những người đi cùng cho Hạ Nhữ Yên.

"Mọi người, như tất cả đã biết, nha đầu Hạ Nhữ Yên này thân phận là Các chủ của Thiên môn Đại học các...

Trước đây ta và muội ấy cùng gặp nạn ở Thủy Long Đàm, trãi qua sống chết đã kết làm huynh muội..."

Vương Nhất Tự giải thích cho đám người.

Hạ Nhữ Yên gật đầu mỉm cười với cả bọn.

"Chào tất cả mọi người, ta là Hạ Nhữ Yên!"

"Gặp qua Hạ các chủ!"

Cả bọn ôm quyền đáp lại.

Hạ Nhữ Yên liền xua tay.

"Nếu như mọi người đều là người thân của ca ca ta thì cũng không cần dùng kính ngữ với ta làm gì..."

Cả bọn liền gật đầu đồng ý.

"Nhữ Yên, về chuyện của Trác trưởng lão..."

Vương Nhất Tự lên tiếng thăm dò thì liền bị Hạ Nhữ Yên chen vào.

"Huynh không cần lo lắng về chuyện của Trác trưởng lão...

Nếu như Trác trưởng lão gia nhập vào môn phái của huynh, muội sẽ không ý kiến gì cả!

Nhưng mà..."

Hạ Nhữ Yên ngập ngừng.

"Nhưng mà chuyện gì...?"

Vương Nhất Tự nghiêng đầu hỏi.

"Trác trưởng lão vi phạm vào điều nặng nhất của tông điều, ngay cả muội, thân là Các chủ...cũng không thể cứ thế nhắm mắt làm ngơ mà cho qua..."

"Nhữ Yên, muội là Các chủ của Thiên môn Đại học các, là người đứng đầu tông môn, không lẽ quyết định của muội... không có sức nặng hay sao chứ?!!"

Trương Tố Tố lên tiếng hỏi.

"Ở Thiên môn Đại học các...Các chủ không phải là người đứng đầu..."

Hạ Nhữ Yên lắc đầu đáp.

"Vậy là ai?!!"

Tới phiên Mộc Phiến La lên tiếng.

"Là Thái Thượng trưởng lão!"

Kiều nhi xen vào trả lời Mộc Phiến La.

"Đúng là vậy!"

Hạ Nhữ Yên gật đầu, ánh mắt hiện lên tia buồn bã.

"Thái Thượng trưởng lão chính là Các chủ tiền nhiệm của Thiên môn Đại học các...và cũng là phụ thân của muội..."

Nàng giải thích.

"Phụ thân lúc nào cũng nghiêm khắc, lại là người nóng tính... muội e là... chuyện của Trác trưởng lão...phụ thân sẽ không dễ dàng mà bỏ qua..."

"Huynh hiểu rồi!"

Vương Nhất Tự xoa xoa đầu Hạ Nhữ Yên ôn nhu nói.

"Xem ra, nếu như không thể thuyết phục được phụ thân của muội thì sẽ không thể đưa Trác trưởng lão ra khỏi cửa Thiên môn Đại học các..."

"Ca ca... muội xin lỗi... chuyện này muội không thể giúp được ca ca..."

"Không sao!

Muội không có lỗi gì cả!

Ca ca ta sẽ có cách!"

"À ừm...có thể cho đệ tử hỏi một câu được không?"

Lục Thiên Cầm ngập ngừng lên tiếng xen vào cuộc nói chuyện, ánh mắt hướng về Hạ Nhữ Yên.

"Ừm..."

Hạ Nhữ Yên gật đầu.

"Các chủ thực lực đã là Bán Đế, lại là Kiếm Thánh... nếu so về thực lực thì giữa người và Thái Thượng trưởng lão của Thiên môn Đại học các, ai mạnh hơn?"

Lục Thiên Cầm thắc mắc.

"Đến cả ta cũng không rõ thực lực của phụ thân...

Nhưng mà ta có thể khẳng định phụ thân mạnh hơn ta rất nhiều...

Người có thể một tay đón đỡ một kiếm toàn lực của ta mà vẫn đứng yên một chỗ, đến mắt cũng không thèm chớp..."

Đám người khoé miệng giật giật khi nghe Hạ Nhữ Yên nói.

'Thực lực phải nhường nào thì mới có thể một tay đón đỡ một kiếm toàn lực của một Kiếm Thánh cơ chứ?!!'

Vương Nhất Tự thì thái độ hoàn toàn trái ngược với đám người khi nghe đến phụ thân của Hạ Nhữ Yên, giọng hắn vẫn thản nhiên xen lẫn sự tự tin hỏi thẳng Hạ Nhữ Yên.

"Nếu như huynh và phụ thân của muội đánh nhau, thì muội sẽ đứng về phía ai?"

'Cái câu này còn cần phải hỏi sao?!!

Một bên là ca ca kết nghĩa, còn một bên là phụ thân, đến kẻ khờ cũng biết nên đứng về phía nào a!!'

Cả đám người ngốc trệ nhìn Vương Nhất Tự trong lòng hoang mang nghĩ ngợi.

"Muội, tất nhiên sẽ đứng về phía ca ca rồi!!"

Hạ Nhữ Yên trả lời không cần suy nghĩ.

'Hả?!!'

Đám người Thương Sơn phái cùng với Lan nhi và Kiều nhi kém chút té ngã với câu trả lời của Hạ Nhữ Yên.

'Nhữ Yên?

Ngươi như thế là thế nào?

Giữa phụ thân và ca ca kết nghĩa ngươi lại chọn ca ca?

Đầu ngươi là bị lừa đá rồi sao?!!'

'Các chủ, người là đang nói giỡn có đúng không?!!

Sao lại lựa chọn như thế cơ chứ?'

Cả đám khoé miệng giật giật liên hồi.

Hạ Nhữ Yên quan sát nét mặt đám người Thương Sơn phái, nàng khẽ mỉm cười.

"Chẳng phải nếu ta đứng về phía ca ca sẽ tốt hơn sao?"

"Đúng là như vậy... nhưng mà..."

Trương Tố Tố ngập ngừng.

"Ai nha, mọi người đừng có căng thẳng quá a!"

Hạ Nhữ Yên xua xua tay.

"Ta chỉ đùa thôi!

Thật ra chuyện của Trác trưởng lão ta đã tìm hiểu và giải quyết xong rồi!

Mọi người nhìn xem!"

Hạ Nhữ Yên ngón tay chỉ về phía xa.

Vương Nhất Tự cùng đám người ánh mắt lập tức nhìn theo ngón tay Hạ Nhữ Yên liền bắt gặp Trác Hồng Quân đang đứng cách cả bọn hơn hai mươi thước.

Lan nhi và Kiều nhi mừng mừng rỡ rỡ, lau đi nước mắt lăn trên gò má, chợt lao đến chỗ Trác Hồng Quân.

"Sư tôn... người không sao chứ?!!"

Hai nàng đồng thanh.

Trác Hồng Quân gật đầu với hai đệ tử ra hiệu không sao, sau đó bước lại gần chỗ đám người Thương Sơn phái.

"Các chủ, đa tạ người đã toại nguyện cho ta..."

Trác Hồng Quân hai tay ôm quyền cúi đầu với Hạ Nhữ Yên.

"Trác tỷ tỷ...đừng khách sáo với ta!

Ta tuy thân phận là Các chủ nhưng đối với ta, tỷ vẫn là một người tỷ tỷ thân thiết...

Ta làm sao lại có thể nhắm mắt làm ngơ khi tỷ bị Giới luật đường trừng phạt cơ chứ...?

Hạ Nhữ Yên tiến đến đỡ lấy Trác Hồng Quân.

"Cấm chế trên người tỷ, ta đã giải, từ bây giờ tỷ đã không còn bất cứ vướng bận gì với Thiên môn Đại học các nữa rồi...

Tỷ có thể danh chính ngôn thuận mà gia nhập vào môn phái của ca ca ta a!"

Hạ Nhữ Yên mỉm cười nói.

"Đa tạ Các chủ!

Trác Hồng Quân này nợ Các chủ một món nợ ân tình, sau này chỉ cần Các chủ lên tiếng, dù dầu sôi lửa bỏng ta cũng quyết nhảy vào!"

Trác Hồng Quân nghiêm túc nói.

"Trác tỷ tỷ quả thực cứng nhắc a!

Đã bảo không cần phải khách sáo với ta rồi mà!"

Hạ Nhữ Yên nhẹ nhàng nói với Trác Hồng Quân, sau đó quay lại nói với Vương Nhất Tự.

"Ca ca, muội khi nghe Trác trưởng lão phạm vào đại tội của tông môn liền đến nói và cầu xin phụ thân của muội, muội đã giải thích rõ ràng cho phụ thân hiểu...

Người cũng có ý thả Trác trưởng lão ra, nhưng mà chuyện này phải giữ kín không nên để cho đệ tử và các trưởng lão của Thiên môn Đại học các biết, nếu không thì lòng người không phục...

Vì thế mà muội đã cùng Trác trưởng lão đến đây a!"

Vương Nhất Tự khẽ gật đầu với Hạ Nhữ Yên.

"Đa tạ muội!"

Hạ Nhữ Yên mỉm cười với Vương Nhất Tự, giọng nói hiện lên lưu luyến.

"Ca ca, chúng ta rất lâu rồi mới có thể gặp lại nhau, đáng lẽ người làm muội muội như ta phải phụng bồi ca ca, nhưng mà tông môn còn rất nhiều việc chờ muội xử lý, muội còn phải quay về báo với phụ thân về chuyện này, cũng không thể nấn ná lại đây lâu..."

"Huynh hiểu rồi!

Muội nếu như có việc thì cứ đi xử lý đi!

Thời gian còn dài, ta và muội vẫn còn rất nhiều cơ hội để gặp nhau a!"

Vương Nhất Tự gật đầu.

"Ca ca, hẹn ngày tái ngộ!"

Hạ Nhữ Yên hai tay ôm quyền chào Vương Nhất Tự, sau đó quay lại nhìn tất cả mọi người, khẽ gật đầu với cả đám người.

Đám người Thương Sơn phái cũng hiểu ý liền gật đầu đáp lại Hạ Nhữ Yên.

Hạ Nhữ Yên sau đó lại quay về phía Lan nhi và Kiều nhi, lấy ra từ không gian giới chỉ hai viên đan dược quăng cho hai nàng, nhỏ nhẹ nói.

"Lan nhi, Kiều nhi, hai ngươi từ nhỏ đã đi theo Trác trưởng lão, cũng là đệ tử chân truyền.

Thiết nghĩ Trác trưởng lão rời khỏi Thiên môn Đại học các để gia nhập Thương Sơn phái hai người các ngươi chắc chắn sẽ theo Trác trưởng lão.

Đây là hai viên Thanh Tâm Đan, do chính tay Hà đại sư, Đường chủ Đan được đường của Thiên môn Đại học các luyện chế, có tác dụng phá giải cấm chế trên người các ngươi..."

"Đa tạ Các chủ!"

Lan nhi và Kiều nhi hai tay ôm quyền cúi đầu kính cẩn với Hạ Nhữ Yên.

"Được rồi, chuyện này cũng đã giải quyết xong a!

Ta cũng nên trở lại tông môn a!"

Hạ Nhữ Yên vui vẻ nói với đám người, sau đó liền vận thân pháp mà bay đi.

Vương Nhất Tự cùng Trác Hồng Quân nhìn theo hướng Hạ Nhữ Yên vưag bay đi, khẽ nhíu mày, cả hai dường như nhận thấy có gì đó không đúng lắm.

Trương Tố Tố, nàng cũng nhận ra được sự khác thường liền lên tiếng.

"Phu quân, thái độ của Yên muội lúc xuất hiện với vừa nãy hoàn toàn khác hẳn...

Muội ấy tuy nói rằng mọi chuyện đã xong nhưng nhìn hành động của muội ấy, dường như là muốn chúng ta mau chóng rời khỏi nơi này..."

"Ta cũng cảm thấy có gì đó không được đúng cho lắm..."

Vương Nhất Tự gật đầu đồng ý với lời nói của Trương Tố Tố.

Lúc này Hoa Vi Nghi từ từ đi đến bên Vương Nhất Tự, tay giật giật tà áo hắn.

"Phu quân... Yên muội vừa nãy là...đang nói dối... chuyện của Trác trưởng lão...là muội ấy tự ý giải quyết... vẫn chưa nói một lời nào với phụ thân của muội ấy..."

"Hoa cô nương?!!

Cô nương tại sao lại biết?!!"

Trác Hồng Quân giật mình vội vàng hỏi.

"Đôi mắt này của ta...có thể nhìn ra người nào đang nói dối...

Yên muội, những lời muội ấy vừa nói khi nãy... hoàn toàn là nói dối..."

Hoa Vi Nghi giải thích.

"Không được!

Ta phải lập tức quay lại tông môn!"

Trác Hồng Quân quay người trực vận thân pháp bay đi nhưng liền bị Vương Nhất Tự ngăn lại.

"Trác trưởng lão, ngươi đang tính làm gì đấy?!!"

"Còn làm gì nữa chứ?!!

Ta phải mau chóng quay lại tông môn, nếu không... nếu không Các chủ sẽ gặp chuyện!"

"Gặp chuyện?

Yên muội có thể gặp chuyện gì cơ chứ?"

Vương Nhất Tự nghiêng đầu ngốc trệ hỏi.

"Đúng đấy!

Muội ấy thân phận là Các chủ của Thiên môn Đại học các, cho dù muội ấy có tự ý thả Trác trưởng lão ra, thì ở tông môn có ai dám xử lý muội ấy chứ?"

Mộc Phiến La trấn an Trác Hồng Quân.

"Không, mọi người không hiểu rồi!"

Trác Hồng Quân giọng nói gấp gáp.

"Các chủ tuy rằng vị trí là người đứng đầu tông môn, Giới luật đường có thể sẽ không xử được, nhưng mà còn có Thái Thượng trưởng lão!

Quyền lực cũng như quyền quyết định ở tông môn đều nằm trong tay Thái Thượng trưởng lão...

Nếu như Các chủ vi phạm vào tông điều vẫn sẽ bị Thái Thượng trưởng lão trừng phạt!"

"Không phải Thái Thượng trưởng lão của Thiên môn Đại học các là phụ thân của muội ấy hay sao?

Cho dù có trừng phạt thì cũng không đến nỗi nặng lắm...

Trác trưởng lão, ngươi đừng quá lo lắng..."

Trương Tố Tố phân tích.

"Không!"

Trác Hồng Quân lắc đầu.

"Mọi người không ở Thiên môn Đại học các nên không biết...

Thái Thượng trưởng lão xưa nay là một người rất nghiêm khắc, nóng tính và luôn luôn làm theo quy tắc, luật lệ.

Cho dù kẻ phạm vào tông điều có là Các chủ đi chăng nữa thì Thái Thượng trưởng lão cũng không vì tình riêng mà bỏ qua cho Các chủ..."

Trác Hồng Quân giải thích.

Lời này nói ra khiến cho cả bọn bỗng chốc hiện lên lo lắng.

Haiz...

"Nha đầu này...chắc là muốn gánh vác tội thay cho Trác trưởng lão đây mà..."

Vương Nhất Tự thở dài một cái.

"Vương chưởng môn, vì thế ta cần phải sớm quay lại tông môn...để..."

Trác Hồng Quân chưa kịp nói hết câu thì Vương Nhất Tự giơ tay ra hiệu cho nàng ngừng lại.

"Trác trưởng lão, ngươi không dễ gì mới thoát ra được, nếu như bây giờ ngươi quay lại thì khác nào đem công sức của Yên muội đổ sông đổ biển chứ?"

"Nhưng mà..."

"Cứ để việc này bản tọa lo liệu!"

Vương Nhất Tự tay chắp sau lưng, chậm rãi nói.

"Vương chưởng môn... người định...?!!"

Trác Hồng Quân hoang mang hỏi.

"Yên tâm, bản tọa chỉ đi nói chuyện phải quấy với Thái Thượng trưởng lão của Thiên môn Đại học các mà thôi!

Vương Nhất Tự thản nhiên đáp lời Trác Hồng Quân.

"Phiến La, giao lại chỗ này cho nàng, hãy thay ta đảm bảo an toàn cho mọi người!

Ta đi rồi sẽ về!"

Vương Nhất Tự dứt lời liền vận thân pháp bay đi theo hướng Hạ Nhữ Yên khi nãy.