webnovel

[1]:Linh Sơn Kiếm.

Tôi sinh ra ở đâu đến chính bản thân còn chẳng rõ,từ khi nhận từ thế giới xung quanh tôi mới chỉ 5 tuổi và đã phiêu du khắp nơi trên đất trời rộng lớn này!

Cho tới một lần tôi băng qua một cánh đồng đầy tuyết trắng đầy lạnh lẽo,bốn bề xung quanh chỉ tuyết là tuyết và vài cái cây khô héo do mùa đông lạnh giá trên suốt quãng đường tôi đi.

Cơ thể tôi dần kiệt sức,khắp cả người sớm đã đau rát và xưng tấy nên vì lạnh...Lang thang trên cánh đồng tuyết với bộ quần áo mỏng bị rách rưới quả thật là cực hình.

Tuyết đã rơi xuống tôi cũng đã kiệt sức rồi đầu gối cũng đã khụy xuống dù tôi đã cố gượng sức tự cổ vũ sẽ qua đi sớm thôi nhưng kết cục vẫn là đổ gục xuống nền tuyết băng giá và bị những hạt tuyết trắng dần vùi lấp.Tôi thầm nghĩ.

-Có lẽ mình chỉ tới đây thôi!

Vào lúc ấy một giọng nói trong trẻo vang lên bên tai.

-Sư phụ,có người bị ngất ở đây!

"Tôi được cứu rồi sao?Thật tốt..."

Khi tôi tỉnh lại bản thân đã nằm trên chiếc giường êm có nệm ấy và một căn phòng có lò sưởi,thiên đường là vầy ư có lẽ tôi đã chết rồi cũng nên.

Bỗng lúc ấy một kí ức cứ tuôn trào không ngừng trong đầu tôi,trong kí ức ấy tôi là Ryusha ma pháp sư bậc 7 tại một thế giới xa lạ là Enver và đã chết trong việc Hạ sát ma vương.

Cho đến lúc này tôi cũng chẳng rõ bản thân là Ryusha hay Phong Sương nữa rồi...

Cùng lúc tôi trầm tư cánh cửa khẽ mở ra,một cô bé vui vẻ đi vào mà nhìn tôi,cô bé chạy tới cầm lấy bàn tay sơ xác chỉ có da bọc xương,giọng nói vô cùng ấm áp.

-Tiểu sư đệ,đệ tên là gì thế?

"E hèm"

Từ ngoài cửa truyền tới tiếng bước chân,xuất hiện trước mắt tôi là một lão nhân gia,dáng vẻ cao lớn khí chất nghiêm trang từ từ bước vào,giọng ông có phần bất lực mà thở dài trước cô bé trước mắt.

-Tiểu Linh Linh,ta mới chỉ kiểm tra Linh căn của tên nhóc này chưa hề có ý thu làm đồ đệ,tiếng"Sư đệ"có lẽ hơi sớm!

Cô nàng quay ngoắt lại,nắm chặt lấy chân của Lão ấy mà khóc lóc cầu xin.

-Sư phụ!Người vô tâm vậy sao?!Giờ không nhận đệ ấy thì Linh Linh sẽ giận người!

Lão thở dài ngay sau đó lấy lại dáng vẻ nghiêm túc nhìn tôi nghiêm nghị hỏi.

-Ta là Tôn Tự Thiên trưởng lão của Linh sơn kiếm!Tiểu tử ngươi có đồng ý làm đồ đệ ta không?!

Tôi nghĩ ngợi một hồi vẫn là từ chối,nếu là trước kia tôi sẽ đồng ý nhưng...tôi không muốn bản thân bị trói buộc và hơn cả một pháp sư chỉ được chọn một người thầy trong suốt hành trình đối với tôi Lão hiền giả Oster.

-Thật xin lỗi!Trong suốt cuộc đời của một Ma pháp kị sĩ chỉ có một người thầy mà thôi!Xin lượng thứ nhưng ta từ chối yêu cầu này!