Tiếc là Trì Nguyên Dã vẫn không buông Điềm Tâm ra, "Biến."
Dứt lời, cậu liền cất bước đi ra ngoài.
Hạ An Nhược cắn môi, cảm thấy tủi thân hết sức, chỉ có thể trơ mắt nhìn Trì Nguyên Dã ôm Điềm Tâm đi.
Điềm Tâm đơ người nằm trong lòng Trì Nguyên Dã, vừa ngẩng đầu lên là thấy gương mặt nghiêng với những đường nét sắc sảo của cậu.
Éc… Ai có thể nói cho cô biết vì sao Trì Nguyên Dã lại đột ngột xuất hiện được không?
Có điều… được thấy dáng vẻ uất ức của Hạ An Nhược thật là hả dạ.
Nếu có thể, cô chỉ muốn đáp trả Hạ An Nhược bằng ánh mắt khiêu khích và đắc ý giống cái cách cô ta nhìn mình lúc nãy.
Nhưng bây giờ cô đang có một thân phận đặc thù, Điềm Tâm đành kiềm chế.
Bên ngoài phòng thay đồ, các bạn học khác đang ra vẻ chuẩn bị cho giờ học ngoại khóa, nhưng thực ra ai nấy đều đang liếc trộm về phía này.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com