Hai thiếu niên cứ đứng đối diện nhau như vậy, trong không khí phảng phất như có cơn gió ngầm lay động.
So với hơi thở vương giả mạnh mẽ trên người Trì Nguyên Dã, Tịch Thành Khê cho người ta cảm giác giống như một công tử phong lưu, tuy có hơi cợt nhả, nhưng khí thế lại không hề thua kém Trì Nguyên Dã.
Tịch Thành Khê đưa tay ra, nói tên của mình, "Tịch Thành Khê."
Trì Nguyên Dã quăng ra mấy từ gọn lỏn, "Chưa từng nghe."
Nói xong, Trì Nguyên Dã hơi nghiêng đầu nhìn Điềm Tâm, "Bạn em à?"
Ầy… Điềm Tâm hơi nghẹn họng, vội vàng lắc đầu, "Không phải, đây chính là người giúp chúng ta tìm được Tiểu Dã."
Trì Nguyên Dã nghe vậy thì lại quan sát Tịch Thành Khê thêm một lát, "Tuy chuyện lần trước may mà có cậu, nhưng chuyện nào ra chuyện đó, sau này cậu hãy gọi tên đầy đủ của con nhóc thúi này, hai chữ Điềm Tâm không phải là thứ cậu muốn là có thể gọi."
Ok, ok!
Support your favorite authors and translators in webnovel.com