Vừa nghe được giọng nói của Trì Nguyên Dã, Điềm Tâm đã thấy không kìm chế được.
"Trì Nguyên Dã…"
Nghe thấy giọng của Điềm Tâm, Trì Nguyên Dã lập tức thẳng người, không dám tin nhìn số điện thoại hiển thị trên màn hình, rồi lập tức đặt điện thoại lên sát tai, "Con nhóc tiểu học? Em sao vậy?"
"Ồ, Trì Nguyên Dã, anh, anh tìm em làm gì thế?" Điềm Tâm say khướt.
Chết tiệt, mặt Trì Nguyên Dã sa sầm, hỏi thẳng, "Em đang ở đâu?"
"Alo? Anh nói đi, không nói lời nào thì em cúp máy đây!"
Nói xong, Điềm Tâm thật sự muốn cúp điện thoại.
"Em dám cúp thử xem?" Giọng nói bá đạo sắc bén của Trì Nguyên Dã truyền tới, "Anh hỏi em đang ở đâu? Đang ở cùng với ai?"
Cậu nghe thấy âm thanh ồn ào ở đầu dây bên kia, đừng nói là cô ấy đến quán bar nhé?
Cái chỗ đó loạn như vậy, lá gan của con nhóc tiểu học này lớn quá rồi phải không?
Lồng ngực Trì Nguyên Dã chứa một đốm lửa, gần như sắp bộc phát.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com