Trong cuộc sống này đã có biết bao nhiêu mối quan hệ tốt đẹp bị đổ vỡ rồi chứ? Rất nhiều phải nói là rất rất nhiều nữa là đằng khác. Từ tình bạn tình yêu đến tình cảm gia đình cũng vậy.
Chúng ta thường đổ lỗi vì họ đã thay đổi, họ không còn giống lúc trước nữa, không phải "ai rồi cũng khác" đâu chỉ là khoảng thời gian trước đó chính bản thân chúng ta chưa kịp hiểu hết con người của họ mà thôi.
Chúng ta thường cố chấp nghĩ rằng ai đến với mình đều là sự vĩnh cửu. Thừa biết sẽ có chia xa nhưng chính mình luôn phủ nhận điều đó để rồi cuối cùng thứ chúng ta nhận lại chính là bỏ lỡ.
Chúng ta vẫn còn nghĩ rằng "khi một sự cãi vã nào xảy ra giữa chúng ta với ai đó rồi sẽ có một ngày họ lại đứng trước mặt mình nói ra câu xin lỗi và lại tiếp tục mối quan hệ tốt đẹp như trước". Nó không thể lặp lại quá nhiều lần, nó...biết đâu chính là lần cuối và...bạn không còn một cơ hội nào để nói xin lỗi với họ cả.
Đừng để bất kì một mối quan hệ tốt đẹp nào đổ vỡ. Rồi sẽ có một ngày những người yêu quý bạn sẽ rời xa bạn. Đó chính là quy luật, vậy nên chính bạn phải trân trọng họ trước khi họ rời xa đó mời chính là gìn giữ.
Kết thúc một mối quan hệ chính là khi chúng ta hiểu ra rằng "không phải bất cứ điều gì cũng là mãi mãi". Mãi mãi là bao lâu trong khi đóa hoa ngoài kia đẹp như thế cũng chóng tàn. Là khi bạn nhận ra đôi khi bạn không nên giải thích với họ mới là cách bạn nên làm. Im lặng không phải ngầm thừa nhận là bạn sai mà là thể hiện sự tôn trọng tối thiểu nhất bạn dành cho họ.
Kết thúc một mối quan hệ? Đầu tiên nó sẽ làm bạn cảm thấy day dứt khó chịu, nó làm bạn cảm thấy chán nản và không muốn bắt đầu mối quan hệ nào nữa. Nhưng rồi nó sẽ làm bạn hiểu ra cứ mỗi lần như vậy bạn lại trưởng thành hơn biết trân trọng nhiều hơn và biết nói câu "xin lỗi" dù người sai không phải là bạn.
Không phải bạn chưa đủ tốt để khiến họ quý bạn và kéo dài mối quan hệ này. Mà là thời gian mang họ đến rồi lại lấy họ đi.
Cũng đừng vì ngày hôm nay người bạn quý chặn bạn, giận bạn, cãi nhau với bạn. Cũng đừng khóc và tự trách bản thân là nguyên nhân khiến một tình cảm tốt đẹp bỗng chốc không còn gì nữa. Cũng đừng cố giải thích rằng bạn là người đúng hay giải thích cho họ hiểu bạn hơn. Bởi vì nếu như thật sự đủ quan trọng, thật sự đủ chỗ đứng trong lòng nhau...chắc chắn sẽ trở về.
Ký ức chính là thứ duy nhất còn sót lại, đừng cố nhớ nó hãy cất nó vào một khoảng trống trong tim bạn, để khi buồn lấy nó ra xem, cười một cái vì khoảng thời gian tươi đẹp ấy bạn đã từng vui vẻ như thế nào.
Chúng ta là những vị thiên sứ, chúng ta có sự mệnh của mình, nếu bạn muốn những người yêu thương bạn, quý mến bạn có được niềm vui thì trước hết bạn cần làm được điều đó.
Hãy vui lên! Ngày mai cũng thế nhé! Hạnh phúc sẽ đến bên bạn vào một ngày không xa. Hãy cảm ơn và xin lỗi chân thành nhất để không dẫn đến sự hối tiếc không nên có.