"Sau khi treo chữ lên rồi thì ra ngoài hành lang quỳ nửa canh giờ, suy nghĩ cho thật kĩ xem mình đã phạm phải lỗi gì."
Đúng vào lúc mà Từ Kha cho rằng chuyện này sẽ cứ thế mà cho qua thì Khương Bồng Cơ bất thình lình cho thêm một câu, khiến cho chân tay cậu ta cứng đờ.
Hai tay Từ Kha nâng tờ giấy, vẻ mặt vẫn còn mấy phần không chịu phục, nhưng vẫn rất cung kính trả lời lại: "Vâng."
Đạp Tuyết ở bên cạnh thấy thế, liền tỏ vẻ không thể trách. Biểu hiện của Từ Kha ở buổi nhã tập hôm nay quả thật xuất sắc, khiến đám công tử sĩ tộc kia bị bẽ mặt, nhưng mà thế thì có tác dụng gì?
Support your favorite authors and translators in webnovel.com