Vừa nghe thấy cái tên này, phản ứng đầu tiên của mẹ anh là sửng sốt, nhưng sau đó, cảm giác hốt hoảng vì chuyện con trai tự sát lại trào dâng, sợ biểu hiện của mình bị anh hiểu lầm là không thích, bà lập tức nhoẻn miệng cười: "Thì ra là Hảo Hảo, mẹ vẫn luôn rất thích con bé."
Ba anh nghe thấy tên Cảnh Hảo Hảo, sắc mặt bỗng lạnh đi: "Anh đòi sống đòi chết chỉ vì con bé đó ư?"
Nghe thấy vậy, Lương Thần căm giận đáp: "Chẳng trách cô ấy không đồng ý ở bên con, thì ra cô ấy đã sớm biết ba mẹ không chấp nhận cho con lấy cô ấy."
Thấy giọng điệu anh kích động như vậy, mẹ Lương Thần lại sợ anh làm càn, vội lên tiếng: "A Thần, ba con chỉ tò mò vì là cùng một người thôi, ông ấy không có ý gì khác đâu."
"Ba vốn không đồng ý! Nếu ba đồng ý thì lúc đầu sao có thể bảo Lương Viễn bí mật đi điều tra cô ấy chứ!"
Anh giận dữ gào lên, sau đó vén chăn ngồi dậy.
"A Thần, con định làm gì?"
Mẹ anh hoảng hốt đứng dậy theo.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com