webnovel

Em Là Cả Nhân Gian Của Anh

Vì sự bất cẩn của những kẻ mà Kiều Ôn Noãn thuê, Cảnh Hảo Hảo bị đưa nhầm vào phòng của Lương Thần tại khách sạn Tứ Quý và bị mất đi sự trong trắng. Để bảo vệ Thẩm Lương Niên và tình yêu suốt 10 năm của mình, Cảnh Hảo Hảo buộc phải nhẫn nhịn ở bên cạnh Lương Thần mà không hay biết về mối quan hệ vụng trộm suốt 2 năm của Thẩm Lương Niên và Kiều Ôn Noãn. Mặc dù cố chấp không chịu thừa nhận nhưng Lương Thần không thể ngờ được càng ngày anh càng yêu Cảnh Hảo Hảo nhiều tới mức không thể sống thiếu cô, bỏ qua tất cả sự ngạo mạn, lạnh lùng vốn có mà quan tâm, yêu thương cô. Trong khi đó, Cảnh Hảo Hảo vẫn một lòng hướng về Thẩm Lương Niên và ngày đêm nghĩ cách thoát khỏi sự ràng buộc của Lương Thần. Cho tới khi sự thật về mối quan hệ của Thẩm Lương Niên và Kiều Ôn Noãn tình cờ bị phát giác, thế giới vốn chỉ xoay quanh một người đàn ông gắn bó suốt quãng đời nghèo khó của Cảnh Hảo Hảo bị vỡ vụn. Kiều Ôn Noãn mất đi sự nghiệp nhưng vẫn tiếp tục đeo bám Thẩm Lương Niên trong khi anh phát hiện mình bị ung thư dạ dày và không nói cho ai biết. Trải qua bao biến cố, Cảnh Hảo Hảo không ngờ rằng tình cảm dành cho Lương Thần cũng bắt đầu len lỏi trong cô. Tuy vậy, hết lần này tới lần khác, hạnh phúc tưởng đã chạm tới lại tuột mất, Cảnh Hảo Hảo biến mất trước đám cưới ba ngày. Lương Thần tuyên bố, nếu không phải là Cảnh Hảo Hảo thì sẽ không cưới bất kỳ ai khác và âm thầm tìm kiếm, chờ đợi cô. Những âm mưu, những toan tính, sự trắc trở, sự đau đớn, trả giá… chuyện tình của Lương Thần – Cảnh Hảo Hảo – Thẩm Lương Niên và Kiều Ôn Noãn rồi sẽ ra sao? Mời quý độc giả theo dõi những phần tiếp theo của “Nhân gian của anh là em”.

Ye Fei Ye · Urban
Not enough ratings
817 Chs

Chương 730: Dũng khí (22)

Editor: Nguyetmai

Cảnh Hảo Hảo cứ thấy có điều gì đó không ổn, thầm nhìn khắp người Lương Thần, ngoài chân trái ra, những nơi khác trên cơ thể anh đều có vẻ lành lặn.

Cô nhíu chặt mày, gặng hỏi: "Anh không sao thật chứ?"

Anh cười với cô, cất giọng thoải mái: "Hảo Hảo, em còn rề rà nữa thì chân trái của anh có thể sẽ bị hoại tử, phải làm người tàn tật suốt đời mất."

Cô mím môi, vẫn không yên tâm nhìn anh thêm một lúc mới nói: "Vậy anh đợi em, em đi tìm người rồi về tìm anh ngay."

Lương Thần gật đầu, thản nhiên đáp: "Được."

Cô nhìn vào mắt anh một lúc, rồi lại nhìn bộ đồ ngủ hơi nhăn nhúm trên người anh. Tuy đã là đầu xuân nhưng ban đêm vẫn rất lạnh, cô mở cửa xe sau ra, lấy tấm chăn Lương Thần luôn chuẩn bị sẵn cho mình, cẩn thận đắp lên người anh.

Cô đắp chăn rất kỹ, khi dém chăn xuống dưới thắt lưng anh, cô chợt có cảm giác ướt ướt, dinh dính, ngón tay cô run lên, tức tốc rút tay về.

Tim cô tức thì đập vang thình thịch.

Locked Chapter

Support your favorite authors and translators in webnovel.com