Chỉ một lúc sau, ba của chị dâu anh đã gọi lại.
"A Thần à, chú vừa hỏi rồi, Cảnh Hảo Hảo đúng là có mua vé đi Pháp nhưng không có lên máy bay."
Không lên máy bay?
Vậy là cô quyết định không đi Pháp nữa ư?
Nếu cô không lên máy bay, vậy thì đi đâu chứ?
Lương Thần cảm thấy chuyện này không đơn giản như anh nghĩ, anh bình thản nói cảm ơn rồi cúp máy.
Anh cảm thấy mình như đang ngồi tàu lượn siêu tốc, vừa kích thích vừa mạo hiểm, tra được chuyện cô muốn đi Pháp, ai ngờ cô lại không lên máy bay, rõ ràng là thấy anh quá rỗi rãi nên kiếm chuyện cho anh làm đây mà!
Lương Thần nghĩ ngợi, ném phăng điện thoại xuống sàn, nhưng dường như chưa hả giận, anh còn thẳng chân đá điện thoại văng vào vách tường, nát vụn.
Dì Lâm thấy anh như đứng đống lửa như ngồi đống than, không kìm được lên tiếng: "Cậu Thần, có lẽ tâm trạng cô Cảnh không tốt nên muốn ra ngoài giải khuây, cậu đừng lo quá!"
"Dì thấy tôi lo cho cô ấy khi nào chứ?"
Support your favorite authors and translators in webnovel.com