Chẳng qua với tình trạng hiện tại của cô mà nói, để một mình cô ngủ cũng khiến người ta không quá yên tâm.
Cùng cô ngủ, có thể ôm cô, không cho cô lộn xộn, có lẽ, không bao lâu sau cô sẽ ngoan ngoãn ngủ mất.
Nghe người đàn ông trả lời, Trì Vi ngồi ở trên giường, trên mặt tràn đầy ý cười, lăn lộn liên tục.
Trong quá trình này, do trên người cô chỉ quấn khăn tắm, nên bất ngờ khăn tắm bị buông lỏng, chậm rãi tuốt xuống. Cố tình, cô lại như không biết, thân thể hơi nghiêng tới trước.
Dưới ánh đèn làm nổi bật da thịt trắng như bạch ngọc, vòng eo không đầy một nắm, quyến rũ không nói nên lời, tạo nên một hồi thịnh yến về thị giác.
Nghĩ đến hương vị tốt đẹp của cô , anh đã sớm nếm qua không chỉ một lần. Bỗng dưng, ánh mắt Bạc Dạ Bạch tối sầm lại, mất tự nhiên nghiêng đầu.
Đúng lúc này, Trì Vi giơ tay sang bên cạnh anh,giọng nói mềm mại động lòng người:
"Bạc Dạ Bạch, đi lên đây nhanh chút đi! Anh nằm ở đây là có thể ôm em rồi!"
Support your favorite authors and translators in webnovel.com