webnovel

Cuộc tương ngộ sai lầm

“Đưa chân đây… để tôi chữa cho… Cô gái vâng lời …” “Đừng... đau quá.” Nhìn vết thương trên đùi cô đang chảy máu, người đàn ông hôn lên môi cô và dỗ dành: “Đừng tùy hứng, ngoan ngoãn bôi thuốc nhé!“ …… Trì Vi chưa bao giờ nghĩ tới bản thân giàu sang, xinh đẹp, đứng ở đỉnh cao như vậy một ngày nào đó sẽ bị người ta từ hôn đến ba lần, trở thành người phụ nữ trung tâm của sự cười nhạo và châm biếm. Trong cơn nóng giận, cô đã đi ngủ cùng một người đàn ông có khuôn mặt điển trai trắng trẻo ấy. Body 6 múi, cùng với cuộc sống tốt. Thật tiếc rằng anh ta là một kẻ bị bệnh, có thể chết đi bất cứ lúc nào! Vì thế hàng đêm cô đều thì thầm vào tai người đàn ông: “Không được phép chết, nhất định phải đi cùng ta, biết không.” Người người đều nói gã đàn ông ấy không thật lòng thật dạ, Trì Vi cũng đã từng nghĩ như vậy. Cho đến một ngày trong nhà xảy ra chuyện, cô đã bị lừa dối và bắt nạt. Trong thời khắc ấy, nàng cùng Bạch đã mạnh mẽ như một vị vua. Bạch che chở cho cô ấy , hắn đem cô nâng niu trong lòng bàn tay, một lần nữa nói lời cuối cùng: “Bảo bối của ta, nàng là một Nữ hoàng. Một ngày là Nữ hoàng, cả đời là Nữ hoàng!”

Khanh Điểm Giang Sơn · Urban
Not enough ratings
1314 Chs

Chương 395: Thầy, tôi muốn một nụ hôn

Editor: Waveliterature Vietnam

Nghe thấy cô gái lấy lòng, Bạc Dạ Bạch hiếm khi cong môi, lộ ra một nụ cười khẽ: "Đại tiểu thư, cô giỏi lắm. Làm chuyện tốt không để lại tên, thật sự giỏi!"

Rõ ràng giọng điệu của người đàn ông ôn hòa, hoàn toàn mang theo ý cười, lời nói còn lộ ra khen ngợi.

Mà cố tình, không biết tại sao Trì Vi đột nhiên cảm thấy hơi lạnh, muốn rời lực chú ý của người đàn ông khỏi việc, mình lén cầm thư đi.

Chuyện này quả thật chính là lâm thời nảy lòng tham, làm không đúng lúc: "Thầy, đừng nóng giận. Không phải tôi đã nói cho anh biết rồi sao, chỉ là nhất thời quên mất, cho nên mới...."

"Tức giận sao, cần gì. Nguyên nhân của cô, tôi hiểu."

Bạc Dạ Bạch nhàn nhạt ngắt lời cô gái, không để ý đáp lời.

Bỗng nhiên dưới ánh đèn lờ mờ, người đàn ông chậm rãi cúi người xuống, tiếng nói trầm thấp say lòng người: "Đại tiểu thư một lòng suy nghĩ vì tôi, thật sự là bé ngoan. Đứa bé ngoan như vậy, hẳn là phải thưởng, không phải sao?"

Locked Chapter

Support your favorite authors and translators in webnovel.com