Trì Vi lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Hàn Phương, mở miệng nói câu tiếp theo.
"Được, để tôi xem! Sau đêm nay, cô còn có tài năng gì!"
Sự độc ác hiện lên trên mặt Hàn Phương một cách dữ dội, nụ cười nham hiểm làm người ta không cảm thấy lạnh mà chỉ thấy phát run.
Nhưng cuối cùng Trì Vi vẫn cố giữ cho bản thân bình tĩnh, lợi dụng dịp Quý Thiên Trạch đang cách xa mình vài bước, cô đảo mắt nhìn xung quanh, đột nhiên ánh mắt dừng lại ở trên bàn.
Không chần chừ thêm, cô bước thật nhanh về phía trước, cúi người nắm lấy chai rượu, quay về nơi góc bàn đập mạnh một cái.
"Oành."
Những mảnh vỡ văng tung tóe, cô nắm chặt một bên miệng chai, kéo Hàn Phương một cái, ngay lập tức mảnh sứ vụn kè kè bên cổ cô ta!
Đối với chuyện này Hàn Phương thực sự hốt hoảng bởi căn bản cô ta không hề nghĩ tới và cũng chưa kịp chuẩn bị việc Trì Vi bất chấp nguy hiểm để phản kích lại.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com