"Sao lại khóc?"
Cũng trong lúc này, Cung Tinh Tầm đang cầm lấy tay Nguyễn Nguyễn, nhìn thấy cô như vậy, thật sự có chút bất lực: "Đồng ý chết cùng người ta, hiện tại người ta vẫn còn sống, còn không nhanh đi đến bên cạnh anh ấy!"
Chậm rãi nháy mắt, chút nữa Cung Tinh Tầm đã khiến Bạc Dạ Bạch thót tim.
Sau khi tỉnh dậy, cũng không để tâm đến bản thân, mà chính là chờ đợi cô gái ngốc này đến gần.
Trên đời này, trước sau đều là vỏ quýt dày có móng tay nhọn!
Từ trước đến nay, Trì Vi luôn không chịu mở lòng, vừa khiến người khác hiểu lầm, lại vừa làm chính bản thân tổn thương không ít… Gặp được Bạc Dạ Bạch, hoàn toàn đón nhận anh ấy, tình nguyện thà tổn thương chính bản thân chứ không bao giờ để người kia đau khổ, xem người đó như chính sinh mệnh của bản thân.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com