Dù sao đi nữa, nỗi lo gặp rắc rối với con Giratina của Lâm Châu đã giảm đi nhiều, cậu không cần lo lắng về nó nữa.
Ít nhất cho đến khi lời nói dối chưa bị phơi bày thì con Giratina kia sẽ không làm gì cậu, với cả có vẻ như con sâu lớn đó không hung dữ như cậu tưởng tượng.
Lâm Châu dùng một tay nhấc Mimikyu lên và quan sát.
"White Orb nó đưa cho mày đâu rồi?"
Mimikyu duỗi móng vuốt ma ra xoa khẽ cái bụng nhỏ của mình, đôi mắt hạt đậu nhắm tịt lại ra vẻ tận hưởng, biểu hiện của nó quá rõ ràng, ăn rồi.
Hừ... mày thật là một đứa bé ngoan.
Lâm Châu còn lạ gì cái thói thấy gì ăn nấy của Mimikyu nữa, đến cả phiến thạch Plate gốc mà nó còn dám ăn thì có cái gì nó chừa lại nữa.
"Sau khi ăn xong có thấy tác dụng gì không?"
Lâm Châu cũng không biết Giratina đã đưa thứ gì cho Mimikyu, cậu chỉ thấy là nó chắc chắn không phải một thứ bình thường.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com