Cung Ngũ nghĩ rằng không có ai, nhưng sau khi Triển Tiểu Liên hét lên, cô thấy sau cột có một bóng người lắc lư bước ra "Haiz, cái bà tám này, nửa đêm không ở nhà sao lại chạy đến đây làm gì?"
Khi ông ta nói, đôi mắt mang đầy tà khí lướt sang phía Cung Ngũ, rồi đưa tay xuống cổ ra dấu dọa khiến toàn thân Cung Ngũ run rẩy.
Triển Tiểu Liên nhìn thấy phản ứng của Cung Ngũ, bà ngồi yên, sau đó thở dài, hơi cất cao giọng nói: "Yến Hồi, mau xin lỗi con gái nhà người ta đi! Ông đừng nghĩ ông lén lén lút lút thì tôi không biết chính ông là người khiến con gái mình hết lần này đến lần khác đau lòng vì mất bạn. Ông cảm thấy nó khóc ít lắm phải không?"
Yến Hồi tiếp bước chân qua ghế. Cung Ngũ bị dọa giật mình đứng dậy, "Mời chú Yến ngồi!"
Support your favorite authors and translators in webnovel.com