Tô Thiên An không có tâm trạng để nghĩ về việc Cảnh Bá Dương là chồng mình. Cô chỉ đang muốn rút lại từng từ mà cô đã nói lúc nãy.
Cảnh Bá Dương tối sầm mặt lại và nói: "Tô Thiên An, đến đây."
Lộc Tiểu Hi ngay lập tức bị choáng ngợp bởi khuôn mặt và khí chất của Cảnh Bá Dương.
"Anh ấy thật ngầu và đẹp trai, aaaaaa"
Bị mê hoặc bởi khuôn mặt điển trai của anh, Lộc Tiểu Hi đã quên rằng Tô Thiên An là bạn của cô ấy và đẩy cô về phía anh ngay lập tức: "Đến đó đi, chồng cậu đang gọi kìa..."
"Ah…"
Trước khi cô kịp phản ứng, Tô Thiên An đã mất thăng bằng và ở trong vòng tay của Cảnh Bá Dương.
Mùi hương trên người anh thật cuốn hút.
Cơ thể Tô Thiên An dựa rất gần vào Cảnh Bá Dương, anh cũng ngửi thấy mùi hương của cô ngay lập tức.
Anh cảm thấy như có thứ gì đó đang làm nhói tim mình, nhịp tim đang đập nhanh hơn bao giờ hết. Anh chưa bao giờ có cảm giác như vậy trước đây.
Anh cau mày đậm hơn và giúp Tô Thiên An tìm lại thăng bằng, tránh cho cô lại gần.
Tô Thiên An lấy lại sự cân bằng trong sự bối rối và buột miệng nói. "Cảm ơn bạn."
Cảnh Bá Dương lạnh lùng trả lời: "Quay lại đây"
Tô Thiên An lắc đầu với vẻ mặt kinh hoàng. Cô không thể biết liệu Cảnh Bá Dương có giận hay không cũng như không biết anh sẽ làm gì.
Cảnh Bá Dương nheo mắt: "Cô muốn tiếp tục nói chuyện với người đàn ông đó?"
Tô Thiên An muốn chết, anh thực sự đã nghe thấy tất cả mọi thứ rồi ư.
"Đó là sự nhầm lẫn" Lộc Tiểu Hi ngay lập tức giải thích. "Thiên An không muốn nói chuyện với Triệu Phong đâu. Tôi đã sắp xếp chuyện này. Cậu ấy nói cậu ấy không biết làm quen với anh, vì vậy, tôi đã tìm Triệu Phong để cho cậu ấy kinh nghiệm. Cậu ấy không có hứng thú với Triệu Phong đâu."
" LỘC TIỂU HI,... DỪNG LẠI"
Tô Thiên An lườm Lộc Tiểu Hi: "Sao cậu ngốc vậy chứ, sao lại nói với anh ấy những điều đó"
"Ớ? Tớ đang nói sự thật." Lộc Tiểu Hi nhìn Cảnh Bá Dương với một nụ cười thích thú và nói:" Thiên An đã nói rằng cậu ấy sẽ làm không làm bất cứ điều gì sai trái với anh. Anh cũng nghe thấy chứ, đúng không? Đúng không?"
Tô Thiên An nghĩ về Lộc Tiểu Hi: "Nói cậu ta là ngốc còn sỉ nhục từ ngốc"
Ngay sau đó, Triệu Phong bước ra từ nhà vệ sinh.
Sau khi bình tĩnh lại, anh ta nhận ra rằng anh thích Tô Thiên An và không quan tâm cô là người giám định y tế. Anh ta đã không để tâm điều đó.
Anh ta vui vẻ trở lại và chỉ gặp Cảnh Bá Dương và Trần Việt Chuẩn. Sau một lúc sửng sốt, anh ta hỏi: "Thiên An, có ... chuyện... gì... xảy... ra vậy?" Anh ta thấy Cảnh Bá Dương quen quen...
"Anh gọi cô ấy là " Thiên An"?"
Một ánh mắt sắc bén lóe lên qua đôi mắt sâu thẳm của Cảnh Bá Dương.
Anh kéo Tô Thiên An sang một bên, vòng tay qua eo cô như thể anh đang khẳng định quyền sở hữu. Anh lạnh lùng nhìn Triệu Phong và hỏi: "Anh có biết đây là vợ tôi không?"
Khí chất mạnh mẽ giết người!
Triệu Phong nhận ra Cảnh Bá Dương ngay lập tức, trán anh ta đổ đầy mồ hôi. "Ông Cảnh, xin lỗi, tôi nhầm vợ anh với người khác. Tôi sẽ đi ngay bây giờ."
Triệu Phong hoảng loạn hơn là ngạc nhiên khi biết rằng Tô Thiên An đã kết hôn với Cảnh Bá Dương. Anh ta không dám có bất kỳ tâm tư nào trên người cô nữa cho đến hết đời trừ khi anh muốn được chết luôn và ngay.
Cảnh Bá Dương đã thắng trận chiến này chỉ bằng một động tác.
Lộc Tiểu Hi lại mê trai nữa rồi, trông như có bong bóng màu hồng bay ra khỏi mắt cô: "Anh ấy thật tuyệt... woa woa woa"
Tô Thiên An không muốn nói chuyện với Lộc Tiểu Hi ngu ngốc nữa. Cô ấy chống lại Cảnh Bá Dương: "Để tôi đi đi!"
Bây giờ là cuối mùa xuân, cô rất mỏng manh. Khi cô vùng vẫy, Cảnh Bá Dương cảm thấy như chỉ đang mớn trớn eo cô khi cô vùng vẫy.
Anh vòng tay ôm eo cô và nói bằng giọng điệu mơ hồ: "Sao cô lại phải đi học làm quen với người khác? Đi về nhà tôi dạy cô"
Nói xong, anh kéo cô đi ra ngoài.
Tô Thiên An quay lại cầu cứ cô bạn thân: "Lộc Tiểu Hi...."
Lộc Tiểu Hi vẫy tay như thể cô ấy không nghe thấy gì: "Quay về để tích lũy kinh nghiệm đi. Tạm biệt!"
Xe của Cảnh Bá Dương đã đậu ở lối vào của quán bar. Anh mở cửa và đẩy cô vào
Tô Thiên An lấy chìa khóa xe ra một cách nhanh chóng và gượng cười: "Tôi lái xe của anh đến đây, tôi sẽ tự đi về."
Cảnh Bá Dương nhếch mép, trông thật dịu dàng.
"Làm sao cô có thể thân thiết với tôi khi cô tự lái xe về một mình"
Bàn tay Tô Thiên An cầm chìa khóa bị đóng băng trong không trung, và khóe miệng co giật.
Cảnh Bá Dương trông thật kỳ lạ khi anh cố tỏ ra dịu dàng, điều đó chỉ khiến Tô Thiên An sợ hãi.
Cảnh Bá Dương cướp chìa khóa từ tay Tô Thiên An và ném về phía sau. Anh đẩy cô đến chỗ ngồi lái phụ và đóng cửa lại. Cử động của anh ấy rất mượt mà và khiến càng anh ấy đẹp trai hơn.
Tô Thiên An áp mặt vào cửa sổ xe, muốn biết Cảnh Bá Dương đã ném chìa khóa đi đâu. Cuối cùng, cô tìm thấy nó trong một bàn tay người đàn ông.
Trần Việt Chuẩn vẫy vẫy chìa khóa trong tay và nói với cô: "Tôi đã nhận được xe. Bà chủ yên tâm về nhà với ông chủ đi."
Ngay lập tức, cô không có lí do gì để thoát ra.
Cảnh Bá Dương ngồi ghế lái tài xế và khởi động chiếc Aston Martin ONE77 bắt mắt của mình về phía biệt thự Dingya.
Trong quán bar bỏ lại phía sau họ, Lộc Tiểu Hi say sưa với dư vị của vẻ ngoài điển trai và phong thái lạnh lùng của Cảnh Bá Dương. Sau đó, cô vô tình bắt gặp Tô Triệu Nam
Người đàn ông ngồi bên quầy với một ly rượu xanh trong tay. Ánh đèn của quán bar chạy ngang qua khuôn mặt góc cạnh của anh , khiến anh ta quyến rũ hơn vào ban ngày.
Lộc Tiểu Hi bị bắt gặp bởi niềm vui, đứng dậy, định lao tới, nhưng đột nhiên....
"Anh Triệu Nam" Một người phụ nữ mặc bộ đồ Dior trông tuyệt đẹp xuất hiện và nắm tay anh ta một cách thân mật. Cô mơn trớn ngực anh bằng đôi tay mềm mại, tán tỉnh anh trong khi thì thầm với anh.
Lộc Tiểu Hi không thể nghe họ đang nói, nhưng, đánh giá từ hành động của Tô Triệu Nam , nhấc khóe miệng và đường chân mày, cô có thể nói rằng anh rất thích người phụ nữ đó.
Bạn gái cũ của anh ta là tất cả những người phụ nữ có thể độc đoán tại nơi làm việc của họ khi mặc bộ đồ công sở, cũng có thể là những quý cô thanh lịch khi cởi bộ đồ đó ra. Họ c�� thể chơi piano, đánh giá cao rượu vang và là một người nói rất hay. Khi họ ở trên giường, họ sẽ thể hiện một khía cạnh gợi cảm và quyến rũ.
Lộc Tiểu Hi biết rằng cô sẽ không bao giờ trở thành một người phụ nữ như vậy.
"Tiểu Hi" Tần Ngụy quay lại và đưa tay ra đỡ cô: "Chúng ta có tiếp tục nhảy không?"
"Tất nhiên!"
Cô nở nụ cười quyến rũ khi nắm tay anh ta và bước lên sàn nhảy với anh ta. Họ bắt đầu nhảy với nhịp điệu điên cuồng, gần gũi nhau.
Đôi khi, cô sẽ thoáng thấy đôi mắt của Tô Triệu Nam khi đang nhảy, nhưng, trong đó, cô chỉ thấy sự ghê tởm của anh mà cô quen thuộc.
Đã được anh nhìn theo bằng cách này nhiều lần, Lộc Tiểu Hi không còn cảm thấy buồn nữa, và thay vào đó, cô mỉm cười. Cô ấy thậm chí còn nhảy một cách điên cuồng hơn và không kháng cực vòng tay của Tần Ngụy.
Tần Ngụy nghĩ rằng con mồi gợi cảm của mình đã lọt hố, vì vậy, anh ta ôm cô ấy lại gần và hỏi: "Tối nay anh có thể đưa em đến nhà anh không?
Lộc Tiểu Hi thoát ra khỏi tay Tần Ngụy nhanh chóng. Tần Ngụy có chút thất vọng, tuy nhiên, sau đó cô lại nắm lấy tay anh và nói: "Về nhà tôi đi!"
Tần Ngụy vui vẻ và vội ra khỏi quán bar với Lộc Tiểu Hi.
Các khách hàng trong quán bar sẽ thấy nhiều người lạ yêu nhau và rời khỏi đó cùng nhau mỗi ngày, vì vậy, họ đã quen với những cảnh và chỉ huýt sáo với Tần Ngụy một cách mơ hồ.
Trong số tất cả những người trong quán bar, chỉ có một người đàn ông nhìn giận dữ. Anh ta đập vỡ cái ly trong tay.
"Triệu Nam" Người phụ nữ cầm tay anh để kiểm tra và hỏi, "Anh ổn không?"
"Tôi ổn." Tô Triệu nam vội lao ra ngoài. "Xin lỗi, tôi phải đi ngay bây giờ."
Lúc này, Lộc Tiểu Hi gần như đã đến bãi đậu xe và đã cười điên cuồng kể từ khi họ rời khỏi quán bar. Tiếng cười của cô vang vọng dưới ánh đèn đường màu vàng, từ đó Tần Ngụy cuối cùng cũng nhận thấy những hành vi kỳ quặc của cô.
"Anh biết gì không, luôn luôn là tôi dõi theo anh ấy rời khỏi quán bar với các cô gái. Hôm nay, cuối cùng tôi cũng có thể rời đi trước anh ấy" Lộc Tiểu Hi giơ lòng bàn tay về phía Tần Ngụy hào hứng.
Tần Ngụy đưa tay ra và với một tiếng vỗ tay, Lộc Tiểu Hi bắt tay anh ta, khiến anh ta nhăn nhó vì đau đớn: "F * ck, cô rất gầy, làm sao cô có thể mạnh như vậy?"
Lộc Tiểu Hi nở một nụ cười ngớ ngẩn. Lông mi dài của cô cong tự nhiên, khiến đôi mắt đẹp của cô càng sáng hơn. Đôi môi hồng của cô ấy như một vòng cung như mặt trăng. Tần Ngụy ngưỡng mộ cô trong bí mật. Cô ấy trông còn xinh đẹp hơn khi anh nhìn cô ấy lâu hơn.
"Cô sống ở đâu? Tôi có thể chở cô về nhà" Anh hỏi
"Anh có muốn đưa tôi đến nhà anh nữa không?" Lộc Tiểu Hi mỉm cười hỏi.
Nghĩ đến sức mạnh của cô, Tần Ngụy rùng mình. Anh ta thích thú và trả lời: "Đừng giả vờ rằng cô có nhiều kinh nghiệm tình một đêm. Ít đi đến những nơi này thôi. Cô không giống chúng tôi"
"Anh đúng là một người bạn thực sự!" Lộc Tiểu Hi vỗ vai Tần Ngụy và tiếp tục: "Tôi phải làm bạn với anh. Để tôi mời anh ăn tối"
Trên thực tế, cô đã lên kế hoạch rằng nếu Tần Ngụy thực sự dám đưa cô về nhà anh ta, cô sẽ làm anh tê liệt. Cô rời khỏi quán bar với anh chỉ vì cô muốn trêu tức Tô Triệu Nam. Anh ghét cô dù cô có làm gì mà.
Cô không ngờ Tần Ngụy là một quý ông chính trực.
Tần Ngụy nghĩ rằng việc mất một người bạn trên giường nhưng lại giành được một bữa ăn tối. Anh ta mở cửa xe và ra hiệu cho cô yêu cầu cô vào.
Tô Triệu Nam đến bãi đậu xe để lấy xe, thấy Lộc Tiểu Hi trèo lên xe hơi của một người đàn ông với cười vui vẻ.
Anh cười lạnh và lái xe vun vút về nhà.