Ngón tay đặt trên chai bia của Yến Thanh Ti dần siết chặt lại, đã từ rất lâu rồi không có ai đút cho cô ăn.
Những đoạn kí ức xa xôi đó đều rất ấm áp nhưng cũng là vết sẹo không bao giờ xóa được trong lòng cô, mỗi lần lật lại cô đều cảm thấy đau đớn.
Nhạc Thính Phong nhìn hai má Yến Thanh Ti ngày càng nóng, khóe môi khẽ cười nhẹ.
Yến Thanh Ti muốn từ chối: "Tôi..."
Nhưng vừa mở miệng thì miếng thịt tôm kia liền nhét vào miệng cô. Nhạc Thính Phong lại lột một con tôm khác quăng vào miệng mình, ghét bỏ nói: "Mùi vị cũng tàm tạm, được cái tươi, có thể thông qua."
Nhạc Thính Phong trước kia sẽ chẳng bao giờ tới mấy nơi như thế này để ăn uống, không phải là khách sạn năm sao cao cấp thì sẽ không đặt chân vào, nhưng hiện tại thì... vỉa hè, quán cóc cái gì cũng có thể ăn.
Nhạc Thính Phong bên này mạnh mẽ diễn ân ái, sắc mặt Tần Cảnh Chi và Cận Tuyết Sơ bên kia cũng dần biến hóa.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com