Yến Minh Châu khóc lóc nói: "Bác gái, bác ơi, nó vu oan cho cháu, cháu bị oan thật mà, cháu không làm những chuyện đó… Cháu thực sự không có mà…"
Yến Minh Châu đã bị đả kích đến mức sụp đổ hoàn toàn. Cô ta không biết nên nói cái gì, chỉ có thể một mực kêu mình bị oan. Cô ta hiểu rất rõ, những gia đình có tiền không chỉ yêu cầu về gia thế của người con gái mà còn phải có cả phẩm hạnh tốt đẹp nữa, một khi họ tin vào những gì mà Yến Thanh Ti nói, cô ta vĩnh viễn đừng mong bước chân vào nhà họ Lạc.
Mặc kệ Yến Minh Châu giờ có ba hoa chích choè gì nữa cũng vô dụng, có tờ giấy chẩn đoán đó cộng thêm Yến Thanh Ti nói có sách mách có chứng, cha mẹ Lạc Cẩm Xuyên tuyệt đối sẽ không bao giờ tin cô ta nữa.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com