Vinh Tuệ Khanh nói xong câu đó thì xoay người đi vào trong tông môn.
Mão Quang chắp tay sau lưng nhìn Mão Tam Lang, trầm giọng nói: "Con theo ta trở về. Mẹ con vẫn đang ở nhà chờ con đấy."
Mão Tam Lang cúi đầu, không nhìn theo bóng lưng Vinh Tuệ Khanh đã đi xa, trong giọng nói vẫn có vài phần bướng bỉnh: "Không, con không đi."
"Con không đi? Vậy con muốn đi đâu hả?" Mão Quang cảm giác hơn nghìn năm qua cố giữ không tức giận mà hôm nay sắp sửa bùng nổ.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com