La Thần bước nhanh về phía trước, bế Vinh Tuệ Khanh lên.
Tay trái Vinh Tuệ Khanh lặng lẽ tách ra khỏi quyển sách trong tay trái La Xảo Tư.
La Thần thấy La Xảo Tư nằm trên mặt đất, có hơi kinh ngạc. Y biết Vinh Tuệ Khanh chắc chắn không phải vô duyên vô cớ ngất xỉu ở đây, hai người ắt hẳn đã giao thủ. Y đang muốn ra tay đập chết La Xảo Tư thì một luồng linh lực bỗng lặng lẽ mà tấn công đến.
Những tu sĩ ngoại viện vương phủ kia đều đã đuổi theo đến.
La Thần ôm Vinh Tuệ Khanh, nhanh chóng rời đi, cũng chẳng quay đầu lại. Bàn tay y mở ra, linh lực cuồng bạo tựa kim châm rợp trời đâm vào trên người đám tu sĩ vừa đuổi theo đến.
La Thần có tu vi cao hơn những tu sĩ này, y vừa ra tay, những người này đều luống cuống tay chân, nhất thời không đuổi theo nữa.
Thừa dịp này, La Thần nhảy lên nóc nhà, rời khỏi vương phủ.
Nếu Ngụy Nam Tâm đã lập thế ở đây lâu như vậy, vậy thì vương phủ của ông ta cũng không phải là không có chút phòng bị nào.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com