Trong lòng Vinh Tuệ Khanh lộp bộp một tiếng, trên gương mặt nổi lên sự ngờ vực: "Thần thúc nghi ngờ Xích Báo?"
La Thần nhìn chằm chằm vào đôi môi đỏ hồng khi khép khi mở của Vinh Tuệ Khanh, hô hấp của y không kìm được trở nên nặng nề. Y vội quay đầu đi hướng khác, trầm giọng nói: "Ta cũng không rõ lắm. Xích Báo là con yêu thú mà chính ta thấy nó Trúc Cơ. Lúc trước nó là tu vi Luyện Khí, nhưng một năm trước sứ giả Xích Báo truyền lệnh cho đám yêu thú Trúc Cơ ở núi Quán Đào là tu vi giai đoạn Kim Đan. Dựa vào tu vi mà nói thì dường như không phải cùng một con Xích Báo."
"Nhưng tu vi cũng có thể giả mạo được. Đúng không Thần thúc? Cho nên thúc không chắc chắn con Xích Báo này có phải là con Xích Báo kia hay không." Vinh Tuệ Khanh bình tĩnh nói, trong đầu nhanh chóng cẩn thận hồi tưởng lại một lượt tình cảnh nàng gặp được Xích Báo trên núi Quán Đào đêm đó.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com