Xích Báo mang theo Vinh Tuệ Khanh và La Thần chạy như bay, mất cả nửa buổi tối mới tìm đến được vùng phụ cận thôn Bì Thị.
La Thần hiện thân bảo Xích Báo dừng lại.
Vinh Tuệ Khanh và La Thần xuống khỏi lưng Xích Báo, nhìn nó cười nói: "Hôm nay cảm ơn ngươi nhiều."
Xích Báo lại nhìn sang La Thần, lặng lẽ quỳ hai chân trước xuống, cúi đầu tỏ vẻ phục tùng trước mặt La Thần.
Vinh Tuệ Khanh trợn tròn mắt.
Muốn làm cái gì vậy?
"Xích Báo nguyện ý đi theo tu sĩ Kim Đan, trở thành linh sủng của tu sĩ Kim Đan."
La Thần chắp tay sau lưng, nhìn Xích Báo một lúc mới nhàn nhạt đáp: "Ta không cần linh sủng. Nhưng nếu ngươi đồng ý lập khế ước linh sủng với cháu gái ta, ta có thể hỗ trợ ngươi Trúc Cơ."
Trúc Cơ là mục tiêu lớn nhất của Xích Báo. Chỉ cần Trúc Cơ rồi, nó sẽ hóa thành hình người, không cần sống tiếp trong rừng nữa.
"Xích Báo nguyện ý đi theo cô nương đây." Xích Báo không chút do dự quỳ bái Vinh Tuệ Khanh.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com