Choang!
Lại một chiếc bát rơi vỡ nữa, người đàn ông đen đúa cường tráng đầy lông lá trực tiếp biến lại thành nguyên trạng con gấu đen lớn. Nó đẩy cô gái trong lòng ra, rồi đứng dậy từ ngai vàng, hai cái chân trước đấm vào ngực gào thét: "Bây giờ cùng bản đại vương ra ngoài! Đánh thẳng vào thị trấn Dao Xuyên! Ăn được một tu sĩ Trúc Cơ, là các ngươi có thể trực tiếp biến hình rồi!"
Tu sĩ của tiểu đội săn yêu đều ở lại trong các gia đình giàu có tại thị trấn Dao Xuyên, họ được tiếp đãi như các thượng khách.
Vinh Tuệ Khanh nắm chặt lấy đôi Nhật Nguyệt Song Câu sau lưng, truyền âm nói với La Thần: "… Có cần động thủ không ạ?"
Nếu đám yêu thú này cứ như vậy giết xuống núi Quán Đào, thì thị trấn Dao Xuyên nhất định sẽ tắm trong biển máu.
Giọng nói của La Thần truyền vào trong đầu của Vinh Tuệ Khanh: "Tu sĩ ở thị trấn Dao Xuyên thì có liên quan gì đến nhóc? Nhóc đừng quên, có thể đám người ấy cũng là người của Chính Nghĩa Minh đó."
Support your favorite authors and translators in webnovel.com