"Do tao nói đúng sự thật nên mày thẹn quá hóa giận chứ gì!" Thủy An Lạc không ngồi dậy mà nằm im trên mặt đất, một đạp này gần như muốn đạp cho cô thành tàn phế luôn, có trời mới biết Thủy An Kiều này dùng lực mạnh đến thế nào.
Thủy An Kiều bước tới túm lấy tóc của Thủy An Lạc giật mạnh, ép cô phải ngẩng đầu lên nhìn cô ta: "Thủy An Lạc, mày không sợ sao?"
Da đầu của Thủy An Lạc bị giật tới phát đau .Cô chỉ có thể cố gắng xuôi theo lực kéo của Thủy An Kiều để giảm bớt chút cảm giác đau đớn cho mình.
"Tao sợ thì mày sẽ bỏ qua cho tao chắc?" Thủy An Lạc gằn từng chữ nói, quả thật mỗi một chữ cô nói ra đều là một lần khảo nghiệm đối với da đầu, chắc Thủy An Kiều muốn lột luôn da đầu cô ra quá.
"Cầu xin tao đi! Cầu xin tao thì có khi tao lại thả mày ra đấy!" Thủy An Kiều thấp giọng thì thầm bên tai cô.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com