Nhìn thấy trẻ con làm cô nhớ tới đứa trẻ mình đã từng mang thai trước kia, những đau khổ chợt dâng lên trong lòng.
Nếu như đứa bé kia vẫn còn thì chắc đã hai ba tuổi rồi.
Sau đó, Kiều Nhã Hi ở bên chơi đùa cùng bé, Hứa Hi Ngôn tự mình xuống bếp làm cơm tối.
Ăn xong cơm tối, Hứa Hi Ngôn và Kiều Nhã Hi cùng nhau nghiên cứu bài tập về thiết kế trang sức một lúc. Khi Kiều Nhã Hi nhìn thấy họa tiết hoa trà mà Hứa Hi Ngôn vẽ trên bản phác thảo của cô và cả mấy từ "phu nhân Bạch Trà" thì trong đầu dường như có một ánh sáng lóe lên.
"Phu nhân Bạch Trà? Hình như mình đã từng thấy cái tên này rồi."
"Trong phim 'Phong Cảnh' do mình đóng vai chính sao?"
"Không phải! Không phải trên tivi."
Kiều Nhã Hi cẩn thận suy nghĩ một chút, cô có thể khẳng định rằng không phải trong phim mà là lúc cô làm việc trong công ty trang sức Đế Thụy Linh đã từng tiếp xúc với cái tên này.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com