Lục Khiêm Thành mở lòng bàn tay ra, cho Hoắc Vân Thâm xem cây súng cao su của cậu bé: "Cậu, cháu đang dùng súng cao su để bắn chim ạ!"
"Thếđã bắn được con nào chưa?"
Lục Khiêm Thành gãi đầu, miệng nhỏ xụ xuống: "Vẫn chưa ạ."
"Vậy Thành Thành phải luyện tập nhiều hơn mới bắn được nhé." Hoắc Vân Thâm cười nói.
"Vâng, cháu biết rồi."
Lục Khiêm Thành gật đầu một cái, lại hỏi Hoắc Vân Thâm: "Cậu, lần sau cậu có thể làm cho cháu một cái súng cao su to hơn được không? Súng cao su của cháu không to bằng của Tiểu Minh, lần nào nó cũng cười nhạo cháu."
"Được chứ, lần sau cậu sẽ làm cho cháu một cái to nhất luôn."
"Vâng!"
Lục Khiêm Thành vui vẻ nhảy cẫng lên.
Sau khi Hoắc Vân Thâm nói chuyện với cậu bé xong, anh bảo Hứa Hi Ngôn tiếp tục đẩy anh đi. Ngay khi bọn họđang chuẩn bịđi thì nghe thấy phía bên kia tường vang lên tiếng nói chuyện.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com