Năm rưỡi sáng, Tiểu Tịnh Trần bỗng nhiên bật ngồi dậy sau một đêm ngon giấc. Hai mắt vẫn nhắm tịt, mũi thậm chí vẫn còn phát ra tiếng thở khì khì như đang ngủ rất say. Một, hai, ba... Ba giây sau, Tiểu Tịnh Trần đang ngủ rất say chầm chậm mở mắt. Trong đôi mắt mông lung vừa mới ngủ dậy, cái gì cùng mờ mờ ảo ảo. Cô bé dụi dụi mắt, cái miệng nhỏ chu lên lầm bầm vài tiếng không rõ. Tiểu Tịnh Trần lúc này mới lấy lại ý thức, quay người tìm quần áo, nhưng đập vào mắt cô bé, lại là một tấm rèm màu vàng sẫm hoa lệ.
Chiếc giường trong phòng Tổng Thống khách sạn Carloria không những lớn mà còn vô cùng mềm mại, lại được trang trí hoa mỹ như long sàng hoàng cung thời trung cổ. Ban mai tĩnh lặng, mành che được xâu từ pha lê và đá quý từ trên đỉnh giường rủ xuống, làm nổi bật lên vẻ tươi sáng của ánh bình minh.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com