"Ông Mặc, dạo gần đây ông không về Ngự Viên, bà Mặc càng ngày càng gầy đi. Nếu cứ tiếp tục như thế, tôi sợ là không giấu giếm được nữa. Ông cụ Mặc vẫn nghĩ tình cảm của hai người rất tốt đẹp. Nếu lỡ… nếu lỡ chẳng may bà Mặc xảy ra chuyện gì, tôi sẽ không gánh nổi trách nhiệm đâu…"
Tắt điện thoại xong, Mặc Cảnh Thâm chợt nhớ tới cái đêm cách đây ba ngày ở khách sạn đối diện quán bar Galant.
***
Cũng như lần trước, Quý Noãn tỉnh lại vì quá lạnh. Cô không biết làm thế nào mình lại ngủ trong bồn tắm, cũng không biết đã ngủ bao lâu, chỉ cảm thấy khắp phòng đều lạnh lẽo.
Theo bản năng, cô nghĩ mình không thể tiếp tục ngủ ở đây. Cô giơ tay lên cố hết sức chống tay vào thành bồn tắm đứng dậy bước ra ngoài, nhưng bắp chân cô chợt đau nhói lên từng đợt như bị chuột rút. Cơn đau mãnh liệt đến rất đột ngột, đau đến nỗi cả người cô run cầm cập trong nước, cứng đờ như không còn chút hơi sức mà động đậy.
Rốt cuộc là cô đã ngủ ở đây bao lâu rồi?
Support your favorite authors and translators in webnovel.com