Lúc Nam Hành đến đã là sẩm tối, khi Quý Noãn ra khỏi phòng thì anh vẫn chưa đi.
Cô khách sáo hỏi một câu xem Nam Hành có muốn ở lại ăn cơm không.
Thật không ngờ ông tướng này lại đồng ý.
Quý Noãn nhìn mớ bánh ngọt rơi vãi đầy đất chưa dọn dẹp, hoài nghi xem có phải cô không cần khách sáo với hai người bạn thân của Mặc Cảnh Thâm hay không.
***
Tối đó, Nam Hành nhìn trân trối mấy suất ăn gọi bên ngoài mà miệng méo xệch.
"Lần trước hai người đến nhà Tần Tư Đình còn đích thân nấu một bữa thịnh soạn, sao đến lượt tôi thì lại chỉ có đồ ăn ngoài?"
Mặc Cảnh Thâm ném cho anh đôi đũa dùng một lần, lãnh đạm nói: "Cậu thấy tôi bây giờ có vẻ rảnh rỗi nấu một bữa thịnh soạn cho cậu không?"
Nam Hành nhướng mày, dời mắt sang Quý Noãn, người được gọi là hiền thê trong miệng Tần Tư Đình.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com