Dù Lệ Nam Hành không có biểu cảm gì, nhưng trong lòng lại rất vui. Nghĩ đến việc bình thường Phong Lăng kiệm lời như vàng lại lên tiếng bảo vệ hình tượng của mình trước đám nhóc vắt mũi chưa sạch này, khóe miệng anh khẽ nhếch lên.
Anh biết rõ tình trạng cơ thể của đám người mới này, cho dù chỉ đến đây làm một phó huấn luyện viên, nhưng sự nhạy bén của người đứng đầu căn cứ vẫn khiến anh có thói quen điều tra tất cả tư liệu của đám người này trước khi tiếp nhận. Những tên này, tên nào tên nấy đều có sức khỏe và có khả năng chịu đựng tốt, bây giờ được ma sát mạnh mẽ như thế này trên sân huấn luyện, giống như mũi tên trước khi ra chiến trường thời cổ đại, chà càng mạnh thì càng sáng càng sắc. Huống hồ mấy đứa nhóc này đúng là vẫn chưa đủ khổ, chăm chỉ luyện tập một lúc, mệt đến mức không còn sức mà vẫn ngồi bệt xuống đất tám nhảm với nhau, đến giờ mới biết phải ngậm miệng.
Nhưng vẫn có vài tên không hiểu chuyện.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com