webnovel

[Ansatsu Kyoushitsu] Người mới

Lớp 3-E của Trường Trung học Cơ sở Kunugigaoka, hay còn gọi là lớp End, một lớp cặn bã, chỉ chứa những con người dưới đáy của xã hội. Thế nhưng một ngày, một sinh vật bạch tuộc màu vàng tự xưng là người sẽ phá hủy Trái Đất trong tương lai xuất hiện với những sức mạnh phi thường. Và lớp E phải trở thành nơi đào tạo các sát thủ chuyên nghiệp để giết hắn ta. Cùng với một cô gái. Từ đó, câu chuyện được hé mở. ////////////// Cre bìa: mattroichanly- (@UYB_Team) ////////////// Vui lòng không mang đi nơi khác, truyện của mình chỉ được đăng tại Wattpad và Webnovel nick SinaDan. Nếu phát hiện có ai đem đi thì mình sẽ tạm ẩn truyện đến khi mọi chuyện giải quyết xong. Nếu ai thấy nơi nào reup lại truyện của mình thì hãy báo cho mình, xin cảm ơn. Nếu bạn nào đang đọc những dòng này ở một nơi khác ngoài Wattpad và Webnovel nick SinaDan này tức là các bạn đã đi sai đường rồi đấy :))) Hãy đọc ở chỗ chính chủ, ủng hộ để có thể có thêm nhiều chương mới một cách đều đặn ha :))) ------------------- Một fic được viết ra để tự thẩm :))) Nhưng dù thế vẫn đặc biệt đầu tư chất xám và tâm huyết vào Đặt tên truyện cho có thôi nên mọi người đừng quan tâm quá :D

SinaDan · Teen
Not enough ratings
27 Chs

Chap 13

  - Iai-san, hôm qua cậu có nhận được tin  nhắn của Karasuma-sensei không?_ Nagisa và Iai đang đi trên con dốc để đến lớp thì Nagisa lấy điện thoại của mình ra và hỏi Iai.

  - Về học sinh mới chuyển đến à?

  - Đúng rồi.

  'Ngày mai sẽ có một học sinh đến với lớp của chúng ta. Trông hơi lạ một chút nhưng... hy vọng các em sẽ chào đón bạn ấy.'

  - Ha ha, kiểu này thì là lại một sát thủ chuyên nghiệp nhỉ._ Nagisa cười bất lực nói._ Cậu có biết học sinh mới này trông ra sao không?

  Iai gật đầu, lấy điện thoại của cô ra, giơ ra trước mặt Nagisa.

  Một cô gái với mái tóc tim và đôi mắt xanh dương.

  - Ồ, là nữ à.

  Dù cô bạn mới này có phải là sát thủ chuyên nghiệp hay không. Thì các học sinh lớp E cũng đang rất nóng lòng được gặp cô ấy.

  Cô ấy là người như thế nào? Cô ấy sẽ ám sát ra sao. Họ đang rất muốn có câu trả lời.

  Nhưng do vội vàng, Nagisa đã không đọc những dòng chữ phía dưới bức ảnh đó.

  'Thể loại: pháo binh tự động.

  Sản xuất tại: Na Uy.

  Người sản xuất: ---

  Mã số: ---

  ...'

  ---

  - Giờ thì, không biết học sinh mới đã đến chưa nào?_ Sugino mở cửa.

  Trong phòng vẫn chưa có ai, chỉ có một cái máy màu đen nằm ở phía cuối góc phòng.

  - Chào buổi sáng._ Một tiếng nói vang lên, khuôn mặt của một cô gái xuất hiện trên màn hình của cái máy đó._ Hôm nay là ngày đầu tiên tớ đến trường. Tớ là pháo binh tự động. Rất vui được gặp các cậu.

  Rồi tắt máy.

  '...'

  ---

  - Chắc là các em ai cũng biết rồi nhưng... để thầy giới thiệu bạn mới cho các em nhé._ Karasuma đứng bên cạnh cái máy, khuôn mặt tối sầm nói._ Đây là bạn pháo binh tự động đến từ Na Uy.

  - Rất mong được giúp đỡ.

  'Karasuma-sensei cũng bó tay luôn...'

  'Mình mà là thầy ấy chắc mình phát điên với cái này luôn quá.'

  - Cô ta chỉ là một cái máy nhân tạo với khuôn mặt người thôi, được coi như là một học sinh toàn diện. Nó sẽ bắn từ chỗ đó đấy nhé. Ông không thể phá hủy chiếc máy._ Karasuma chỉ tay vào gốc phòng học, nói với Koro-sensei._ Bởi vì ông phải tuân thủ theo nguyên tắc của một giáo viên "không được sử dụng bạo lực với học sinh".

  ---

  - Chúng ta nên lập sơ đồ quan hệ giữa các nhân vật...

  Koro-sensei quay lên bảng, đúng lúc này, cái máy cử động. Từ bên trong nó, hàng loạt chiếc súng xuất hiện.

  - Ôi trời!

  "Đoàng đoàng đoàng."

  Hàng loạt viên đạn bắn về phía Koro-sensei, nhưng tất nhiên, dù có nhiều thì Koro-sensei vẫn có thể né được.

  - Bốn súng ngắn và hai súng máy._ Koro-sensei vừa tránh vừa nói._ Được đấy, nhưng những điều này cũng bình thường thôi. Mà bắn súng trong giờ học là điều cấm kị đó nha.

  Iai nhìn cái máy đang cách cô một cái bàn.

  Theo những thông tin mà cô được gửi, khả năng của cỗ máy này, không phải là những điều nó vừa thể hiện.

  Cỗ máy bỗng nhiên rung lắc dữ dội.

  - Tính toán quỹ đạo. Xác định góc bắn. Bật chế độ tự động số 3-28-02.

  Nó nhanh chóng rút súng ra.

  - Em đúng là chẳng chịu nghe lời gì cả._ Koro-sensei thở dài.

  Iai nhìn người đang đứng trên bục giảng.

  Và chính vì thái độ chủ quan ấy, một xúc tu đã bị bắn trúng.

  Đừng chủ quan chứ.

  Trước mắt anh bây giờ, chính là một sát thủ chuyên nghiệp đấy.

  ---

  Giờ giải lao.

  Cả cái lớp như một bãi chiến trường, khắp nơi đều là những viên đạn.

  - Chúng ta... phải dẹp hết cái đống này sao?

  - Này tự động-san, cậu có chế độ dọn dẹp không vậy?

  Không có câu trả lời.

  - Hơ, không trả lời à.

  - Thôi, gây sự chi với một cái máy.

  Đợt hai.

  Đợt ba.

  Cứ thế đến hết ngày... cái máy cứ bắn liên tục.

  Mọi người bắt đầu trở nên khó chịu.

  ---

  Ngày kế.

  - Koro-sensei, như thế này thì em không triển khai vũ khí được. Tháo mấy cái này ra đi ạ.

  Hiện tại pháo binh tự động đang bị dán chặt lại, nó không thể tấn công được.

  Quả nhiên, sau hôm qua, tất cả học sinh lớp E không thích việc này chút nào.

  - Bọn tớ sẽ tháo ra khi kết thúc buổi học nhé._ Hara nói với giọng an ủi.

  - Thế cũng ổn mà... Thực tình hôm bọn tớ cũng chịu hết nổi rồi.

  Nên Terasaka đã dùng băng keo dán chặt hết những nơi mà cỗ máy rút súng.

  ---

  - Nhân tiện, chúng ta nên đặt tên cho cô ấy đi chứ nhỉ?_ Kataoka nói._ Không thể gọi là "pháo binh tự động" mãi được.

  Sau khi bỏ ra gần một trăm nghìn yên để nâng cấp pháo binh tự động, khiến Koro-sensei không còn một xu dính túi, thì "cỗ máy" đã có thêm thân thể và đồng phục, cùng với một giọng nói dễ thương, trông thân thiện hơn rất nhiều.

  Mọi người trong lớp bắt đầu hoà thuận hơn.

  Và bây giờ, họ đang đặt tên cho cô bạn mới này.

  - Phải đó!

  - Ừm...

  - Tự (Ji)... Động (Ritsu)...

  - Ê được đó!

  - Tụi mình gọi cậu là "Ritsu" nhé!!

  - Nghe được không?

  Ritsu đơ ra vài giây, sau đó cười híp mắt, trông rất hạnh phúc.

  - Được đó!!! Vậy thì gọi tớ là Ritsu nha!!!

  ...

  - Có vẻ mọi thứ đều ổn nhỉ._ Nagisa nói.

  - Hừm... Chắc vậy._ Karma nhìn Ritsu đang trò chuyện vui vẻ với mọi người, quay sang nhìn Iai._ Iai-chan, cậu nghĩ rằng cô ta sẽ vẫn như vậy không?

  Iai dời mắt khỏi quyển sách được viết bằng tiếng Pháp của mình, nhìn hai cậu bạn đang đứng kế bàn cô.

  - Không. Chủ nhân của cô ta sẽ chỉnh cô ta lại.

  - Đúng nhỉ. Cô ta chỉ đang chạy chương trình của Koro-sensei thôi. Chứ không phải là mục đích ám sát ban đầu.

  Cho nên, những chuyện sau này, đều phụ thuộc vào chủ nhân của cỗ máy này.

  ---

  - Chào buổi sáng, mọi người.

  '...'

  'Cô ấy trở lại như trước rồi.'

  - Từ bây giờ, "sửa chữa và nâng cấp cũng là làm hại đến học sinh"._ Karasuma lấy đi cuộc băng của Terasaka, nghiêm túc dặn dò._ Các em cũng phải tuân theo nữa. Họ sẽ đòi bồi thường nếu làm cô ta bị tổn hại, dù chỉ một chút.

  - Khởi động chế độ sẵn sàng tấn công. Xin thầy hãy bắt đầu buổi học đi ạ.

  Mọi người cau có mặt mày.

  Nếu cô ta đã trở lại như lúc đầu, thì chắc chắn bọn họ lại sẽ phải, vừa học vừa phòng thủ.

  Cỗ máy bắt đầu rung lắc dữ dội.

  'Bắt đầu rồi!'

  Nhưng bây giờ đã khác.

  - Em đã đi ngược lại với ý chí của người tạo ra mình. Bằng ý chí của chính em._ Ritsu mỉm cười._ Koro-sensei, thái độ này là "chống đối" phải không ạ? Vậy chắc Ritsu là học sinh hư rồi phải không?

  - Tất nhiên là không._ Mặt Koro-sensei xuất hiện một vòng tròn màu đỏ._ Cách cư xử hoàn toàn chấp nhận cho học sinh lớp 12.

  Và lớp E đã chính thức thêm một thành viên cùng chí hướng.

  Từ giờ về sau, họ sẽ cùng sát cánh bên nhau để hoàn thành nhiệm vụ ám sát.

*********

  Và giờ là phần trả lời câu hỏi.

  Câu hỏi duy nhất của phần Q&A ಥ‿ಥ

  Iai sẽ được ghép với ai?

  Trả lời: Bộ truyện này của tui không có couple đâu mọi người, chỉ có hint thôi. Mà thật ra... mọi người có thể coi như là Nagisa và Karma thích Iai đấy. Còn chuyện Iai khi biết có chấp nhận hay không thì... Đó là chuyện của 8 năm sau rồi :3

_____

26/4/2020