Tống Thư Hàng nhận lại lấy giấy phép lái máy bay của mình từ trong tay của tiếp viên hàng không, nói:
"Tôi sẽ cố gắng hết sức."
"Tránh qua một chút, tránh qua một chút."
Lúc này, Cao Mỗ Mỗ và Lâm Thổ Ba cũng lo lắng chen tới bên cạnh Tống Thư Hàng.
Cao Mỗ Mỗ hạ giọng nói:
"Thư Hàng này, mày làm được không đấy?"
"Dù sao thì cũng phải có người thử xem sao chứ, đúng không?"
Tống Thư Hàng nói. Hắn hoàn toàn không ngờ chiếc máy bay mà mình bước lên lại xảy ra sự cố thế này. Bây giờ tu vi của hắn mới chỉ là nhất phẩm, cản bản không thể nào phi hành được. Nếu như xảy ra tai nạn thì hắn cũng chẳng khác gì hành khách bình thường, kết cục đều là chết không chỗ chôn mà thôi.
Lâm Thổ Ba và Cao Mỗ Mỗ chỉ có thể cười khổ mà thôi.
Sau khi cất tờ giấy phép kia đi, Tống Thư Hàng bước tới khoang điều khiển, đồng thời còn quay sang hỏi tiếp viên hàng không:
"Đã mở cửa khoang lái chưa?"
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者