Nghe xong câu hỏi của Tố Nam, Hạ Dạ ôm chầm lấy cô, hít một hơi thật sâu, rồi vỗ về cô: "Tớ sẽ không đi đâu cả, được chứ! Tại sao cậu lại vì chuyện này mà buồn rầu như vậy cơ chứ? Dù có thế nào đi nữa, thì tình bạn của chúng ta sẽ luôn tồn tại vĩnh viễn. Sẽ không có gì thay đổi được tình bạn này đâu."
"Được rồi mà Tố Nam, chị đã quá cả nghĩ rồi. Chồng và những người bạn không có gì mà mâu thuẫn với nhau đâu. Anh trai của em là một người khá cởi mở. Anh ấy không bao giờ quản thúc sự tự do của chị dâu quá giới hạn đâu ngay cả sau khi họ kết hôn, vì vậy chị luôn có thể gọi chị ấy đi chơi và tụ tập cùng nhau. "
Mộ Linh Sử cũng vỗ vai an ủi Tố Nam.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者