Giấc Mơ lên giường cùng Phong Tổng
Cô muốn nói tiếp, nhưng bất chợt cả cơ thể đau đớn dữ dội, khó chịu không sao tả xiết.
Cảm giác như mọi ngũ quan trên người bị ai đó tàn nhẫn chà đạp, vô cùng mạnh bạo, nhưng lại ẩn chứa một chút khoái lạc khó lý giải.
Ký ức tựa như dải lụa trong gió, lặng lẽ biến mất, để lại trong tâm khảm cô một khoảng trống vô tận.
Cô chợt bừng tỉnh vì cảm giác đau nhói.
Tựa như bị áp chế bởi vật gì đó không ngừng di chuyển, cơn đau nhức nhối khiến cô phải mở mắt.
Trước mắt cô, một nam nhân đang đè lên người, thân hình rắn chắc và mạnh mẽ như ngọn núi, ánh mắt hắn đầy vẻ uy nghiêm, một vẻ cao cao tại thượng.
Tuyệt nhiên người đó lại có gương mặt của Trương Thanh Phong?
"Trương Thanh Phong?"
Người đàn ông kia nghe thấy có người gọi thẳng tên mình, khuôn mặt lập tức biến sắc, tựa như mây đen kéo đến che kín bầu trời.
Đôi mắt hắn lóe lên tia giận dữ, từng đường nét trên khuôn mặt càng thêm phần u ám, tựa như một cơn bão đang cuộn trào bên trong.
" Ở Lưu Thành này được mấy người dám gọi thẳng tên tôi như vậy"
" Muốn chết à ?"
Cô hoảng loạn, vùng vẫy trong tuyệt vọng nhưng không thể thoát khỏi áp lực của hắn.
Mỗi cử động của cô chỉ khiến cơn đau thêm phần dữ dội, như những mũi dao nhọn xuyên sâu vào chỗ nhạy cảm nhất.
Hắn tiếp tục thúc mạnh hơn, từng nhịp thúc như lưỡi dao sắc bén đâm xuyên vào tận cùng, khiến cô cảm thấy như đang bị cuốn vào một vòng xoáy đầy đau đớn và tuyệt vọng.
" a...ưm , Trương Thanh Phong, sao..... anh làm vậy với tôi?"
" a......a.......ưm"
Người đàn ông kia mặt mày khó hiểu, nét mặt lạnh lùng như được chạm khắc từ băng đá.
Với người trong giấc mơ,chỉ chừa thân thể này ra thì còn lại khác hoàn toàn....
" Là cô leo lên giường tôi mà nhỉ? Cầu xin tôi chơi cô"
Cả người hắn tỏa ra một khí lạnh vô hình, như những lớp sương giá vĩnh hằng, làm cho mọi cảm xúc và ý định đều bị che giấu trong một màn đêm u ám.
"Trước giờ tôi không động đến phụ nữ".
"Hôm nay phá lệ một lần vậy, không hiểu sao lúc động phải cô nhìn vô khuôn mặt này, "cậu nhỏ" của tôi lại hứng thú?"
Anh khẽ nhếch môi, nở một nụ cười đầy châm biếm và khinh bỉ, như ánh trăng lạnh lẽo chiếu xuống mặt hồ , tựa như một lưỡi dao lạnh, vừa cắt sâu vào tâm trí vừa tỏ rõ sự khinh thường, như thể mọi chuyện trước mắt chỉ là trò chơi vặt vãnh.
"Dạng to ra một chút , bên dưới cô như muốn cắt đứt chim tôi rồi?"
" Bỏ tôi ra, tên điên này" Lý Mạn Giao hét lên.
Cô tiếp tục vùng vẫy trong lúc hoảng loạn, cô nhìn thấy ánh mắt của hắn, sâu thẳm và lạnh lẽo như biển đêm.
"Con gái của nhà nào vậy thật biết giữ gìn cho tôi, quả thực đây mới là lần đầu của cô?"
Mười chín năm, cô giữ mình trong sạch, còn chưa từng có bạn trai, giờ lại bị một người lạ mặt ăn tươi nuốt sống như này?
Hắn vừa nói vừa nhìn xuống huyệt nhỏ đang âm ỉ rỉ vài giọt máu khi bị dương vật đâm vào....
Hắn dường như không muốn dừng lại thúc ra rồi đâm vào mặc cô la hét.
" Nhìn người cô nhỏ bé như vậy nhưng ngực cũng lớn thật, lại còn mềm mềm, tiểu anh đào cũng hồng hồng."
" Thật khiến người ta si mê, muốn ngậm lấy hai vú của cô "
Giọng Trương Thanh Phong trầm ấm nhưng đầy uy lực, khiến cô cảm thấy mình như lạc vào một cơn ác mộng không lối thoát.
Hắn nhét áo vào miệng Lý Mạn Giao không cho cô kêu la , đồng thời lấy thắt lưng trói tay cô qua giường.
Thật tình đây là dáng vẻ làm tình gì vậy?
Rất mạnh bạo.
Hắn làm tình như một con thú dữ mới được xuất chuồng vậy, vừa mạnh bạo vừa dữ tợn như muốn ăn tươi nuốt sống con mồi.
Anh ta nói xong, từ từ tiếp tục việc mình đang làm, không mảy may để tâm đến vẻ mặt của cô.
Hắn dường như chỉ bị cuốn hút bởi thân thể đầy đặn, tươi mới và trắng nõn này.
Nhẹ nhàng liếm láp từng chút, từ hai quả đào căng mọng dưới cổ cô.
Tùy ý xoa bóp cho đôi thỏ trắng nõn dựng thẳng đứng.
Hơi thở của hắn nóng bỏng và nặng nề, dường như hòa quyện với làn da mềm mại của Lý Mạn Giao.
Hắn không vội vàng, mà từ từ khám phá từng vùng da, như muốn cảm nhận từng chi tiết của cơ thể tươi mới trước mắt.
_PhungNguyetHa2710 · 现代言情