webnovel

Chương 276: Kỹ năng mới.

Chương 276: Kỹ năng mới.

Hai ngày sau.

Thư viện trường Takamida.

"Hahari, em định tìm sách gì thế?"

Seichi hỏi.

"Em muốn tìm vài cuốn sách dạy nấu ăn, em muốn nấu cho Seichi thật nhiều món ngon!"

Hahari mỉm cười đáp.

"Hahari san giỏi thật đó!

Tớ cũng muốn học nấu ăn!

Tớ cũng muốn nấu cho Seichi kun!"

Yuri chen vào nói.

"Tớ sẽ hướng dẫn cho cậu, Yuri san!"

"Cảm ơn cậu!"

"Để anh tìm phụ..."

"Không cần đâu, để bọn em tự tìm được rồi!"

Hahari nói, sau đó kéo tay Yuri đi vào sâu bên trong thư viện.

Seichi ánh mắt dịu dàng nhìn theo bóng lưng hai người bạn gái.

Sau đó Seichi cũng đi vào giữa những dãy kệ cao xếp ngay ngắn những cuốn sách đủ thể loại.

'Để xem nào...truyện kinh dị nằm chổ nào nhỉ...?'

Seichi ngẫm nghĩ quan sát khắp các dãy kệ tìm kiếm, rồi bất chợt ngừng lại, tay với đến một cuốn sách.

Bất chợt một bàn tay nhỏ nhắn vô tình chạm vào tay Seichi.

Hai người vội vàng rụt tay lại.

"A, Yoshimoto, cậu cũng đến đây tìm sách à?"

Seichi biểu cảm ngạc nhiên nói khi nhìn thấy người đối diện là Yoshimoto.

Yoshimoto hai tay đang ôm ba quyển sách dày cộm lắc đầu.

Seichi chợt để ý phía bên vai phải của Yoshimoto có đeo một ruy băng màu vàng trên đó có một dòng chữ.

"À, thì ra cậu là thành viên của thư viện!"

Yoshimoto ngượng ngùng khẽ gật đầu, sau đó nhón chân lên cố đặt ba quyển sách lên kệ.

"Để tớ giúp cậu!"

Seichi nói, sau đó đặt ba quyển sách lên trên kệ.

[Cảm ơn cậu, hôm qua đã đưa tớ về]

Yoshimoto e thẹn viết ra giấy đưa cho Seichi.

[Cậu đến tìm sách à?]

"Đúng rồi!

Tớ định tìm một vài quyển truyện kinh dị về ma quỷ!

Cậu là thành viên của thư viện trường chắc hẳn biết rất nhiều cuốn sách kinh dị hay, có thể giúp tớ tìm không?"

[Để tớ giúp cậu]

"Vậy làm phiền cậu, Yoshimoto!"

Seichi gãi gãi đầu.

Sau một lúc Yoshimoto loay hoay bên mấy kệ sách, cuối cùng cũng tìm được sách cho Seichi.

Seichi khóe miệng hơi giật khi nhìn chồng sách chất cao như núi đặt trên bàn phía trước mặt.

[Có...có nhiều quá không...?]

"Không không...tớ sẽ mượn hết đống này...!"

Seichi gương mặt hiện lên đặc sắc nói.

Seichi ôm tất cả quyển sách kinh dị trên bàn đến chổ của quản lý thư viện.

"Học sinh mới, cần phải có thẻ thư viện mới được mượn sách.

Thời gian làm thẻ là một tuần!"

Quản lý thư viện ôn tồn nói.

Gương mặt Seichi hiện lên thất vọng.

"Thế...thế ạ...?"

Yoshimoto đứng phía sau gương mặt cũng lộ ra vẻ suy tư, nàng suy nghĩ trong thoáng chốc, sau đó viết viết vào tờ giấy.

[Cậu có thể mượn quyển này...]

Yoshimoto đưa cho Seichi một quyển sách mà nàng lấy ra từ bên trong chiếc túi đeo của nàng.

Seichi cầm lấy quyển sách xem xem.

[Hiệp sĩ áo giáp bạc - quyển một] tên của cuốn sách.

"Quyển này không có mộc của thư viện, là sách của cậu à?"

Yoshimoto gật đầu.

[Là sách của tớ...tuy không phải là truyện kinh dị, nhưng nếu Seichi kun muốn tớ sẽ cho cậu mượn...]

"Vậy cậu cho tớ mượn nhé?"

Seichi cười nói.

Yoshimoto gật gật đầu, gương mặt ửng đỏ lên.

Khuôn viên phía sau trường.

Giờ nghỉ trưa.

"Hả?!!

Cậu vừa nói cái gì cơ?!!

Đầu cậu có phải vừa va vào đâu đúng không?!!"

Akami hét lớn lên.

"Cậu làm gì mà la toáng lên thế?"

Seichi nhíu mày nhìn Akami nói.

"Seichi kun, chuyện đó rất nguy hiểm... em thấy anh không nên thử đâu..."

Hahari ngồi cạnh Seichi lo lắng nói.

"Hahari san nói đúng đấy, Seichi kun, anh đừng nên làm chuyện đó!"

Yuri cũng đồng ý với Hahari.

"Vì nguy hiểm nên hai em sẽ không đi cùng anh!"

Seichi nói.

"Ơ...?"

Hahari và Yuri ngơ ngác.

"Anh định đi một mình sao?"

"Không!"

Seichi gắp một miếng cơm cuộn trứng cho vào miệng, chỉ đôi đũa vào Akami chậm rãi nói.

"Anh sẽ đi cùng Akami!"

"Hả?

Gì cơ?"

Akami gương mặt hiện lên đặc sắc.

"Tối nay cậu sẽ cùng tớ lẻn vào trường!"

Seichi thản nhiên nói.

"Thằng ngốc kia, đêm hôm khuya khoắt, cậu lẻn vào trường làm cái gì?

Sao không ở nhà mà ngủ có phải sướng hơn không?

Cậu muốn đi chết thì đi một mình đi, rủ tớ theo làm gì?"

Akami gào thét.

"Không lẽ cậu nỡ để thằng bạn thân của cậu gặp nguy hiểm mà không lo sao?"

Seichi nghiêng đầu hỏi.

"Thế thì đừng có đi nữa, thì sẽ không có nguy hiểm!"

Akami nói.

"Không thể không đi!

Tớ nhất định phải điều tra rõ ràng về ba điều cấm kỵ của trường chúng ta!"

"Để làm gì chứ?

Cậu cứ lơ qua một bên và tiếp tục sống thôi!"

"Để không ai còn gặp tình cảnh như Yui Kushuna nữa!"

Seichi âm trầm nói.

"....."

Akami, Hahari, Yuri, gương mặt cả ba người liền trở nên trầm ngâm trước lời nói của Seichi.

"Chắc chắn sẽ có những nạn nhân tiếp theo giống như Yui Kushuna, không lẽ các cậu muốn nhìn thấy cảnh tượng đó diễn ra một lần nữa hay sao?"

Seichi hỏi cả ba người.

"Nhưng đó không phải việc của chúng ta!

Hãy để nhà trường và cảnh sát họ giải quyết!

Chúng ta tốt nhất là không nên tự tìm lấy rắc rối!"

Akami nói.

"Đúng đó, anh không nên xen vào chuyện này đâu Seichi kun!"

Hahari gật đầu đồng ý với Akami.

"Giáo viên và cảnh sát, họ đều không tin vào ma quỷ, họ sẽ không thể làm gì được cả!

Cuối cùng cũng chỉ là đưa ra kết luận cho có, để mọi chuyện êm xuôi lắng xuống mà thôi!"

Seichi giải thích.

"Nhưng mà Seichi kun...."

Hahari chưa dứt lời thì bị Yuri ngăn lại.

"Yuri san, cậu....?"

Hahari ngốc trệ quay sang nhìn Yuri.

Yuri liền lắc đầu.

"Nếu như Seichi kun đã quyết, chúng ta cũng không thể ngăn anh ấy được đâu!"

"Akami nếu cậu sợ, cậu không cần phải đi cùng tớ..."

Akami im lặng một chốc, sau đó nói lớn.

"Được rồi, tớ sẽ cùng đi với cậu!

Cũng cần có người bảo vệ cho tên ngốc nhà cậu chứ!"

Seichi khoé miệng hiện lên một nụ cười.

Cái tên bạn thân này của hắn, tuy là rất nhát gan, nhưng sẽ không bao giờ bỏ rơi bạn bè cho dù có chuyện gì đi chăng nữa.

Biệt thự Yamato Seichi, tối hôm đó.

Phòng của Seichi.

'Ngươi có thứ gì có thể có ích đối với ta tối nay không?'

Seichi ngồi trên giường hỏi hệ thống.

"Cũng không hẳn là không có, nhưng phải tùy vào độ may mắn của chủ nhân nữa!"

Hệ thống đáp.

"Độ may mắn?"

Seichi ngốc trệ.

Một màn hình bất chợt lóe sáng hiện ra trước mắt Seichi.

Chính giữa là một hình nhìn như một lá bài với những hoa văn tựa như mặt trăng và những ngôi sao đang vây quanh.

Phía dưới lá bài có hai ô, một ô hiện chữ Free, một ô hiện mười lần rút.

Góc phải phía trên là một ký hiệu hình tia sét nhỏ với số không kế bên.

"Đây là gì?"

Seichi ngốc trệ hỏi.

"Đây là hệ thống Gacha!"

"Hệ thống Gacha?"

"Giống như hình thức rút thăm trúng thưởng dựa vào độ may mắn và nhân phẩm!

Chủ nhân có thể lựa chọn mở một lần một thẻ hoặc mở cùng lúc mười thẻ.

Mỗi ngày chủ nhân có một lượt rút miễn phí.

Muốn rút thêm cần tiêu phí hai trăm năng lượng mỗi lần, nếu rút mười lần sẽ được giảm giá còn một ngàn năm trăm năng lượng.

Phần thưởng rất đa dạng, từ những vật dụng hằng ngày, vũ khí...v.v..v... thậm chí nếu may mắn chủ nhân còn có thể rút ra được pet quý hiếm.

Có thể sẽ có thứ gì đó trong đây có thể giúp được chủ nhân a!"

Hệ thống giải thích.

Khóe miệng Seichi hơi giật.

"Thứ như này sao mi lại không đưa ra sớm hơn?"

Hắn gào thét lên.

"Vì chủ nhân đâu có hỏi tới..."

Hệ thống thản nhiên trả lời.

"Ngươi...?!!"

Seichi giận tím mặt.

Phù....

Phù...

Seichi thở ra nặng nhọc, thoáng chốc bình tĩnh lại, nhìn vào màn hình.

Seichi ngón tay ấn vào ô rút một lượt.

"Xác định rút một lượt miễn phí?"

Hệ thống Gacha hiện lên bảng thông báo.

"Xác nhận!"

Lá bài từ từ xoay tít, sau năm giây liền mở ra.

"Chúc mừng chủ nhân nhân được hai ngàn vàng!

Vàng tự động chuyển thành Yên nhật!"

Khóe miệng Seichi giật giật.

"Hai ngàn vàng...?"

"Một vàng tương đương với một yên!"

Hệ thống giải thích.

"Ta không hỏi chuyện đó!

Cái ta muốn biết là tại sao lại rút ra vàng mà không phải là trang bị?"

"Vì đây là Gacha, dựa nhiều vào độ may mắn!

Chủ nhân rút miễn phí một lần được hai ngàn yên còn than thở gì nữa?"

Hệ thống thản nhiên đáp.

"...." Seichi.

"Nếu không hài lòng thì chủ nhân có thể tiếp tục rút thẻ!

Rút mười lần tỉ lệ ra thẻ hiếm sẽ cao hơn!"

Hệ thống gợi ý.

"Vậy làm sao để có năng lượng?"

"Chủ nhân có thể dùng tiền để mua năng lượng.

Một năng lượng tương đương với mười yên?"

"Mười yên?

Vậy rút mười lần phải tốn đến mười lăm ngàn yên?"

"Đúng vậy!"

"Ngươi đi ăn cướp hay gì đấy hả?!!"

Seichi gào thét.

"Bỏ ra mười lăm ngàn yên chủ nhân có thể nhận về được nhiều vật phẩm có giá trị...

Đảm bảo không lỗ!"

Hệ thống nói.

Sau năm giây suy nghĩ, Seichi quyết định đổi một ngàn năm trăm năng lượng.

Ngón tay hắn run run bấm vào ô rút mười lần.

"Xác nhận rút thẻ mười lần lần?"

Hệ thống Gacha hiện lên thông báo hỏi.

Seichi bấm vào xác nhận.

Lá bài lại xoay tít, sau đó biến mất, lại hiện ra mười lá bài nhỏ, xếp thành hai hàng ngang.

Seichi ấn vào lá đầu tiên.

Lá bài liền lật mở.

"Chúc mừng chủ nhân nhận được mười ngàn vàng!"

Seichi ấn tiếp vào lá thứ hai.

"Chúc mừng chủ nhân nhận được một đôi giày hiệu Adias!"

Seichi bấm vào lần lượt những lá bài.

Các vật phẩm hiện ra, sau khi nhận thưởng liền xuất hiện trước mặt Seichi từ hư không sau đó rơi xuống giường.

Chín lá bài chỉ toàn là vàng và những thứ linh tinh.

Vẫn còn một lá bài chưa mở.

Seichi trán lấm tấm mồ hôi.

Chầm chậm ấn vào lá bài cuối cùng.

Lá bài lóe sáng lên một vòng sáng màu vàng sau đó từ từ lật mở.

"Chủ nhân nhân phẩm đúng là không tệ..."

Hệ thống cũng bất ngờ.

"Chúc mừng chủ nhân nhận được một kỹ năng mới!

- Tên kỹ năng: Vua bóng tối.

- Cấp bậc: Huyền thoại.

- Năng lực:

• gia tăng tất cả chỉ số hiện tại lên 50%.

• có thể triệu hồi ác quỷ, chỉ số và cấp độ của ác quỷ phụ thuộc vào cấp độ của kỹ năng.

- Yêu cầu: Trí lực đạt 50 có thể học."

Hệ thống Gacha thông báo.

"5...50 điểm trí lực?"

Seichi khóe miệng giật giật.

"Đây là một kỹ năng huyền thoại có thể triệu hồi ác quỷ và gia tăng chỉ số rất nhiều!"

Hệ thống giải thích thêm.

"Nhưng cần đến 50 điểm trí lực mới có thể học..."

"Chủ nhân có thể hoàn thành nhiệm vụ để kiếm điểm tiềm năng!"

"Có còn cách nào để kiếm điểm tiềm năng hay không?"

"Ngoài việc hoàn thành nhiệm vụ thì không còn cách nào khác!"

"..."

Seichi.

"Chủ nhân vẫn có thể thử rút thẻ!"

Cộc...cộc....

Bỗng tiếng gõ cửa vang lên.

Hệ thống vụt tắt đi.

"Seichi kun, anh có trong đó chứ?"

Hahari đứng bên ngoài gọi.

"Có!

Em vào đi!"

Seichi trả lời.

Hahari mở cửa bước vào.

Nàng nhìn Seichi, sau đó từ từ tiến lại ngồi cạnh bên.

"Đống đồ này là sao thế?"

Hahari nhìn mấy thứ lặt vặt trên giường hỏi.

"À, anh vừa mua chúng, vẫn chưa kịp đem cất ấy mà!"

"Seichi kun này...tối nay...anh không đến trường có được không?"

Hahari nhìn vào mắt Seichi lo lắng nói.

"Em...em sợ có chuyện xảy đến với anh..."

"Anh nhất định phải đi..."

Seichi nắm lấy tay Hahari.

"Anh sẽ trở về trước khi trời sáng!

Sẽ không lâu đâu..."

"Không...ý em không phải vậy!"

Hahari lắc đầu.

"Được rồi, anh hứa với em!

Nếu cảm thấy có nguy hiểm anh sẽ lập tức rời khỏi trường...."

Seichi đặt tay lên vai Hahari, kéo nàng gần lại.

"Cảm ơn đã lo lắng cho anh...."

"Seichi kun...."

Hahari đỏ mặt.

Hai người gương mặt từ từ sát lại gần nhau.

Hahari nhắm mắt lại.

Seichi dịu dàng ôm lấy Hahari, áp môi hắn vào môi nàng.

Cộc...cộc....

Nhưng ngay lúc này lại có tiếng gõ cửa vang lên.

Seichi cùng Hahari giật mình lập tức nhìn ra phía cửa.

Yuri đứng đó chống tay từ lúc nào.

"Hai người đang làm gì đấy?"

"A..."

Hahari đẩy Seichi ra, khẩn trương nói.

"Bọn tớ...bọn tớ không..."

Yuri chậm rãi đi đến bên cạnh giường, hơi cuối người xuống.

Gương mặt áp sát mặt Seichi.

"Seichi kun, em cũng muốn..."

"Ừm...cả Yuri nữa..."

Seichi ôm lấy Yuri, hôn lên môi nàng.

Hahari gương mặt đỏ ửng lúng túng nhìn hai người.

下一章