webnovel

Bàn luận.

Những tiếng động rền vang của trận chiến liên tục kéo dài và vang vọng cho đến tậnlêny. Denpan ngay lập tức ngỏ lời sẽ đến giúp những người dân nhưng ý định ấy đã bị Mia cự tuyệt. Với tình trạng này, tuy Denpan đã được chữa thương hoàn toàn nhưng căn bản là ông ta không hề có sức mạnh chiến đấu như một mạo hiểm giả, những người đang chiến đầu ngoài kia đều là những người có thân hình vạm vỡ có thể phần nào ngăn chặn ma thú chứ còn Denpan thì chắc chắn sẽ trở thành gánh nặng khi ông xuất hiện tại đó.

- Xin cậu, cậu có thể giúp những người trong làng đánh đuổi ma thú có được không?

Mia cầu xin với thái độ thành tâm, cô nàng cúi đầu và sắp sửa quỳ gối xuống nhưng hành động ấy đã bị ngắt bởi lời nói của Kaiin.

- Việc vừa nảy xem như là trả ơn cho chiếc khăn lau mặt vậy.

Mia ngước nhìn cậu ta với ánh mắt tràn đầy sự hy vọng.

Trông có vẻ cậu ta đang khá bực mình, giọng nói của cậu ấy cứ trang vảng trong tâm trí làm cho Mia luôn có một cái cảm giác gì đó.... rất đáng sợ.

- Và việc tiếp theo sẽ là sự trả ơn vì đã chiêu đãi tôi một bữa ăn ngon.

" 1% Sức mạnh"

" Có lẽ tôi sẽ dùng nó như một bài tập thể dục để tiêu cơm vậy."

Giọng nói vừa cất ngay lập tức không gian xung quanh trở nên u ám một cách lạ thường, màn đêm thì vẫn bao trùm và cũng có thể thấy lồ lộ bởi sự chiếu sáng của ánh trăng nhưng khi đứng gần cậu trai này, Mia cùng Denpan luôn có một cảm giác rùng mình bao trùm lấy bọn họ.

- Lãnh địa bóng đêm- Khai mở! (Shadow Realm)

Tiếp tục, Kaiin vừa cất lời cứ như là một câu thần chú, ngay lập tức cơn rùng mình cùng cơn lạnh sống lưng càng mảnh liệt hơn khi hai người cảm nhận, khuôn mặt Denpan trở nên tái nhợt và ngồi khụy xuống còn Mia thì cũng chả khá hơn là mấy, nhưng dù vậy, cô vẫn cố đứng vững và dùng đôi mắt thẩn thờ của mình nhìn chằm về Kaiin.

Bá khí của cậu đã bộc phát ngay lập tức bao quanh toàn bộ khu vực xung quanh ngôi làng, tại những trận chiến nhỏ lẻ, những người đàn ông cùng những con ma thú đã dường như bị chói chặt mà không hề nhút nhít được một chút nào. Một vài người đàn ông đã ôm lấy miệng mình mà bắt đầu hộc ra máu, những con ma thú thì liên tục run rẩy khi bản năng của chúng đang mách bảo cái chết đang tiến lại gần.

- Đúng như ta nghĩ, có vẻ con ma thú vừa nãy là con mãn cấp duy nhất và nó đã lãnh đạo những con ma thú cấp thấp khác để tấn công nơi này.

Kaiin có thể nhìn nhận rõ ràng khi mà bá khí của cậu đã bao chiếm toàn bộ ngôi làng, tình hình vẫn không khả quan là mấy khi đã có một số người đã nằm xuống. Nhưng điều đó cũng chả đáng lo ngại khi ngay lập tức bống tối tràn vào vết thương của những người đàn ông và vết thương ấy đã lành hẵn nhanh chóng y như quá trình hồi phục của Denpan vậy.

Những con ma thú như bị trói bởi hàng ngàn sợi xích mà cứng ngắt thân thể ở giữa không trung, ánh mắt bọn chúng đảo lia lịa trong sự kinh hãi nhưng thân thể thì hoàn toàn bị cứng đờ.

- Nuốt chửng!

Khi Kaiin một lần nữa cất giọng nói thì những con ma thú liền ngay như bị một tảng đá hàng triệu tấn đè nén, thân thể bị ép thành những tảng thịt nhỏ và đã bị một luồng bóng đêm bao trùm lấy và trả lại một bầu không khí yên ắng như chưa có chuyện gì sảy ra.

_______________________________________

- Cạn ly nào- Yahoooo!

Cuộc tấn công của ma thú đã kết thúc và dân làng hiện đang tổ chức một buổi tiệc để ăn mừng, nhờ Kaiin cho nên số người tử vong là con số 0 nhưng số người bất tỉnh trước bá khí của Kaiin là vô  cùng đáng kể. Có lẻ Denpan cùng Mia đã kể hết cho dân làng về vị ân nhân của bọn họ cho nên hiện giờ Kaiin đang xuất hiện ở đây với vai trò hết sức đặc biệt.

- Waaaa nhìn chúng ngon quá, tôi được ăn hết đống thịt này ư?

Kaiin, người đang bị quay quanh bởi phần lớn dân làng, cậu ta tỏa vẻ phấn khích khi nhìn thấy một đống thịt nướng đã được chuẩn bị trước mắt.

- Hahaha nhiêu đây thì có là gì với công lao mà cậu tạo ra chứ, cậu chính là ân nhân cứu mạng của bọn tôi và kể từ bây giờ cậu sẽ trở thành vị khách quý đầu tiên của ngôi  làng này.

Denpan nói trong khi đang cầm một cốc nước có màu sắc kì lạ trong tay, ông ta đang rất phấn khởi và có vẻ đã có chút cồn vào người rồi.

Tất nhiên, phần thịt trước mắt này đều toàn là những mảnh thịt của con Hổ Răng Nanh bị Kaiin thái lát kia, chứ nói về thịt thà thì nơi đây thật sự rất khan hiếm.

Mọi người đã cùng nhau quậy một bữa tưng bừng xung quanh đống lửa, cứ như là một tập thể đang đốt lửa trại vậy.

- Cảm ơn cậu, nhờ cậu mà chồng tôi mới có thể bình an, ban đầu tôi cứ tưởng tên ấy đã ngủm sau khi bị con hổ vồ lấy rồi chứ.

Một người phụ nữ nói lên lời cảm ơn thành tâm của mình, tiếp theo là những lời cảm ơn khác nữa nhưng hầu hết Kaiin chả thèm quan tâm làm gì mà chỉ tập trung nhai ngấu nghiến mảng thịt nướng thơm phức.

- Cơm tới rồi đây.

Đàn ông thì quay quanh đống lửa cùng nhau hét hò còn phụ nữ thì liên tục chuẩn bị các món ăn và món uống, một trong số đó, một cô gái xinh đẹp trẻ trung đang mang trên tay một chiếc thố lớn, đó là Mia.

Không biết do ai sai khiến nhưng cô nàng lại chuẩn bị một thố cơm trắng khủng bố như thế kia, nếu để so sánh, thố cơm ấy có thể dành cho một gia đình 4 người ăn trong 9 bữa liền. Kaiin từ đầu đến cuối vẫn không quan tâm gì tới lời nói của dân làng và khi nghe rằng có cơm thì cậu như bị đánh thức mà ồ ạt lên tiếng.

- Aa cảm ơn rất nhiều.

Cậu vồ lấy thố cơm và múc từng miếng lớn mà cho vào mồm, miệng nhai nhai cùng khuôn mặt hạnh phúc làm cho những người xung quanh đó như nhận được thông điệp mà cười phá lên.

- Không ngờ thân hình cậu nhỏ nhắn như vậy nhưng sức ăn lại kinh khủng đến vậy đó.

- Chắc có lẻ cậu ấy đang trong tuổi ăn tuổi lớn cho nên mới có thể ăn được nhiều đến như vậy, nhưng như vậy cũng quá nhiều rồi.

Liên tục liên tục là những lời nói như trêu đùa vang vọng, Mia chỉ đứng đó với một khuôn mặt hạnh phúc, lúc này Denpan từ đâu lại xuất hiện và lên tiếng với mùi hôi của cồn phát ra từ miệng.

- À mà này, cậu nhóc, cậu tên là gì vậy?

- Ưm...hưm... Kai...Kaiin.

_____________________________________

Trở về thực tại.

Denpan trầm ngâm khi nhớ về một số chuyện cũ và từ lúc nào, đằng sau ông lại xuất hiện một hình bóng.

- Xin hãy cho phép tôi được cùng mọi người bàn luận về một vấn đề.

Công chúa Erana, người đang đứng ở đó, lên tiếng với một khuôn mặt nghiêm túc.

Giọng nói vang vọng làm cho Kaiin phải chú ý và nhìn lại, Denpan cũng bàng hoàng lo lắng không biết Erana đã đứng ở đấy từ bao giờ và đã nghe gì về những lời phàn nàn của ông ta hay chưa.

- Đ-Được chứ. Ngài không cần phải nói những lời khách sáo như vậy với những tên phản quốc bọn tôi làm gì đâu.

Denpan lên tiếng trả lời với khuôn mặt đẫm mồ hôi, Erana như hiểu được tâm tư của ông ta mà cũng nhắc ghế từ dưới lòng bàn ra và ngôi xuống một cách ôn nhu.

- Đầu tiên, xin hãy cho phép tôi được giới thiệu.

Cô ấy hơi khập giọng như đang chuẩn bị một bài diễn thuyết.

- Tên tôi là Erana Shivala Panasai, cha tôi Sneferu Shivala Panasai Vua của Vương quốc Panasai và tôi cũng chính là Đệ Nhất Công Chúa của Vương quốc Panasai.

Lời giới thiệu tựa như một lời tuyên bố dõng dạc vang vọng khắp căn nhà, phía bên kia, tiếng đỗ vỡ vang lên, Lare người đang cúi xuống chuẩn bị dọn dẹp chiếc đĩa bị vỡ, có lẻ Lare đã rất kinh ngạc khi nghe được về thân phận thật sự của Erana mà vô thức đánh rơi chiếc đĩa trên tay mình.

Không như mong đợi từ bên này, Denpan cùng Kaiin thì đã ngờ ngờ biết trước về thân phận thật của Erana cho nên cũng không quá bất ngờ. Nhưng Denpan vẫn trưng ra một nét mặt hết sức khó hiểu khi mà đây là lần đầu tiên ông ta nghe rõ đầy đủ họ tên của đức vua Vương Quốc Panasai.

Kaiin người đang tựa lưng vào ghế, nhắm một mắt và mở một mắt nhìn chằm về phía Erana. Erana không hề mong đợi bất cứ cung bậc cảm xúc nào đến từ những người này, điều cô quan tâm duy nhất là cô nên nói rõ hơn về thân phận của mình, có lẻ, cô nàng đã nghe hết được cuộc trò chuyện và sự nghi ngờ từ Denpan.

- Tôi thành thật xin lỗi về những gì mà quý tộc của chúng tôi đã gây ra đối với những người dân nơi đây.

Erana cúi đầu xin lỗi về hướng Denpan, ông ta ngay lập tức ngăn cản lại hành động đường đột này của công chúa mà miệng liên tục nói "Xin ngài đừng làm vậy".

- Không, đây là điều mà tôi nên làm, suy cho cùng cũng là do khả năng quản lí yếu kém của những người nắm quyền bọn tôi cho nên mới để những sự việc đáng tiếc như vậy xảy đến với mọi người.

Denpan cũng hết cách khuyên ngăn, ông ta đành mặc kệ cho Erana muốn làm gì thì làm, đồng ý là ông cực kì căm ghét lũ quý tộc hoàng gia, ban đầu, ông cứ tưởng nội bộ hoàng gia sẽ ra mặt giải quyết tất cả mọi chuyện tàn ác mà lũ quý tộc kia đang gây ra nhưng mãi cho đến thời điểm tức nước vỡ bờ, ông cùng những người bị đàn áp vẫn chưa bất kì nhận về được một thứ gì đó cho dù là nhỏ nhất từ phía Hoàng Gia. Lúc đó ông cho rằng, phía sau những hành động tàn ác của lũ quý tộc thì là sự sai khiến của nội bộ hoàng gia cho nên ông đã cùng những người khác quyết định thực hiện một cuộc di cư vào sâu trong khu rừng phía Đông Vương Quốc.

Nơi này quanh năm đều là sự xuất hiện của những ma thú nguy hiểm và cũng là nơi mà các nhà mạo hiểm giả kiếm sống, một vài người đã phản đối về địa điểm di cư nhưng suy cho cùng chỉ có duy nhất nơi đó mới tránh được sự đàn áp của Vương Quốc mà thôi.

Khi nghe về những lời bộc bạch của Công chúa Erana thì cuối cùng ông cũng đã hiểu ra nhưng sâu trong thâm tâm ông, Denpan vẫn chưa dễ dàng tha thứ như vậy, thời điểm di cư và suốt khoảng thời gian sinh sống ở đây phải nói là vô cùng khắc khổ, có rất nhiều người đã ngã xuống khi cố gắng giữ chân lũ ma thú cho những người khác chạy đến nơi an toàn, những vụ cướp bốc liên tục sảy đến từ các mạo hiểm giả xấu tính và gom hết tất cả lại, ý chí sống mãnh liệt của những người dân nơi đây đã trở thành một tấm khiên vững chất bảo vệ cho những đứa trẻ có thể tận hưởng một cuộc sống đáng có với chúng.

Denpan im lặng hoàn toàn chìm vào suy nghĩ của riêng mình, nhớ lại những khó khăn lúc trước khiến cho Denpan trở nên cáu kỉnh hơn thường ngày.

- Hửm? Nếu cô chỉ muốn nói lời xin lỗi thôi thì có vẻ hơi ít để gọi là "Bàn luận" rồi đấy.

Người lên tiếng là Kaiin, cậu ta trông chẳng hề quan tâm mà kiêng dè lắm khi biết về thân phận công chúa của Erana. Nếu là bình thường, chắc chắn người đó sẽ bị chém đầu và tru di tam tộc khi nói lên những lời thẳng thắn như vậy trước mặt đệ nhất công chúa.

- Tất nhiên sẽ không khiêm tốn như vậy, tôi sẽ bồi thường về những sự mất mác về mặt vật chất lẫn tinh thần.

Cô gái lên tiếng với thái độ kiên quyết, rõ ràng, Erana đã thật sự tức giận khi chính mình cùng nhà Vua lại bị qua mặt bởi đám quý tộc, nhìn dáng vẻ hiện giờ cô nàng thật sự rất ra dáng một Đệ Nhất Công Chúa chứ không hề yếu đuối mít ướt như Erana vừa nãy.

下一章