webnovel

Chương 13: Cố nhân (1)

CD nhảy không ngừng, Tô Bằng cũng cảm giác được bản thân mình trong ý thức, tựa hồ đã bị tiến vào tri thức gì đó.

CD này, mới chỉ đọc được khoảng một phần sáu, bỗng nhiên liền bị chặt đứt.

Kinh nghiệm võ đạo của bạn là hai mươi lăm điểm, tìm hiểu thất bại... Bạn lĩnh ngộ ba hình thức trước của Dã Cầu Quyền."

Trên màn hình của Tô Bằng, xuất hiện nhắc nhở như vậy.

Tô Bằng lập tức nhìn thanh kỹ năng của mình một chút, quả nhiên nhiều thêm một trang trên mặt hiện lên dấu hiệu của Dã Cầu Quyền.

Mở ra nhìn một chút, bên trong có ba chiêu thức, trùng bộ pháo quyền, trừu đã hoành quyền, tiền thối trắc thích.

Tô Bằng trang bị kỹ năng, sử dụng thử, lập tức, mang theo khí thế đá ra một cước, hình như lực công kích cũng không tệ.

"Coi như cũng được... Kinh nghiệm võ đạo sau này có thể tăng lên, học toàn bộ bộ Dã Cầu Quyền này, cũng chỉ là vấn đề thời gian."

Trong lòng Tô Bằng nói, cái này coi như là một chút vui mừng nho nhỏ.

Vào lúc này, bên tại Tô Bằng đột nhiên vang lên thanh âm của chuông điện, chính là truyền đến từ trong hiện thực.

tầm, mọi người tìm địa phương an toàn để thoát khỏi

trò chơi đi!"

Lôi Minh vỗ bàn tay nói, bọn người Tô Bằng tuy rằng còn có chút không muốn, nhưng vẫn dùng sức đề quả cầu lớn bên cạnh máy chủ xuống, đợi khoảng ba phút, nhân vật của mình mới biến thành hư ảnh mờ nhạt, biến mất khỏi thế giới trò chơi.

Máy CT kia hình như là máy chủ của khoang trò chơi, bọn người Tô Bằng từ trên khoang trò chơi đi xuống, Tôn Thế Giai nói:

"Lôi tổ trưởng, sau bữa cơm chiều còn có thể vào trò chơi không? Ta còn muốn thăng cấp nghề nghiệp của mình lên."

"Như vậy không phù hợp với quy định."

Lôi Minh nói, hắn nhìn Tôn Thế Giai, nói:

"Người mới phải dựa theo quy củ, chỉ có thể vào trò chơi trong thời gian làm việc, muốn làm thêm giờ, chờ trở thành nhân viên chính thức rồi hắn tính, có thật nhiều phó bản cùng với nhiệm vụ đều cần phải vào trò chơi trong thời gian dài."

"Như vậy sao... Được rồi."

Tôn Thế Giai vuốt vuốt cái mũi, Phó Khang bên cạnh đi qua vỗ hắn một cái, hai người này cùng nhau chuẩn bị rời khỏi căn phòng này.

Trước khi Phó Khang rời đi, quay đầu lại nhìn thoáng qua Tô Bằng, Tô Bằng cũng đúng lúc nhìn về phía hắn, nhẹ gật đầu với Phó Khang, vẻ mặt Phó Khang lại có vẻ tương đối lạnh lùng, thoáng gật đầu, rồi cùng với Tôn Thế Giai đi ra ngoài trước.

"Ta đắc tội hắn sao?"

Tô Bằng thấy một màn như vậy, trong lòng có chút nghi hoặc.

Ngay lúc đó, Quý Minh từ sau lưng Tô Bằng đi tới, nhìn thoáng qua Phó Khang đã rời đi, nói với Tô Bằng:

"Lão thợ săn là sự phụ của ta trong trò chơi kia, gặp người liền khen ta bán đồ vật này nọ bán được giá tốt, cửa hàng thịt có bạn bè, ta nhìn thấy Phó Khang cũng nghe được hắn nói như vậy."

Tô Bằng nghe xong không khỏi thấy buồn cười, cứ tưởng là chuyện gì, hóa ra Phó Khang cảm giác mình ưu đãi cho Quý Minh mà không có ưu đãi cho hắn, trong lòng có chút không thoải mái.

"Chuyện nhỏ. Chẳng qua là chuyện nhỏ mới dễ dàng xảy ra vấn đề."

Tô Bằng nói, nhưng cũng không có ý định giải thích.

"Ăn cơm thôi."

| 0 Trần Bách Thành

Quý Minh nói, Tô Bằng gật đầu, hai người cùng nhau rời khỏi phòng 8 làm việc.

Trong hành lang, Tô Bằng nói bóng nói gió thử dò xét Quý Minh này một chút, chẳng qua Quý Minh này thật giống như rất ít nói, điểm mấu chốt thì cái gì cũng không nói, cũng không có dò thăm được tin tức gì.

Hai người tới nhà ăn, hôm nay Tô Bằng muốn một phần thức ăn sấy, thấy Tôn Thế Giai cùng với Phó Khang ngồi chung một bàn ăn, vừa ăn vừa sôi nổi thảo luận gì đó, Phó Khang chú ý thấy Tô Bằng nhìn bên này, có điều biểu hiện vẫn lạnh lùng, Tô Băng thay thế, cũng không có đi tới.

Rất nhanh ăn xong cơm tối, Tô Bằng vừa muốn đi tiêu hóa hết mâm thức ăn vừa rồi, đột nhiên, hắn dừng bước chân lại!

Bởi vì hắn thấy, một nữ nhân mặc quần áo thể thao màu vàng nhạt, tóc đuôi ngựa, lúc này vừa vặn đi vào nhà ăn.

Nữ nhân này có gương mặt trái xoăn tinh xảo, một đôi mắt to cực kỳ linh động, thoạt nhìn lấp lánh lấp lánh, bên cạnh nàng còn đang có mấy cô gái vây quanh.

Thấy Tô Bằng nhìn mình chằm chằm, nữ nhân bím tóc đuôi ngựa này cũng nhìn chằm chằm lại.

"Hì hì..."

Thấy Tô Bằng cứ nhìn chằm chằm vào nữ nhân bím tóc đuôi ngựa như vậy, mấy cô gái chung quanh không khỏi cười rộ lên, Tô Bằng quay đầu đi chỗ khác, trong lòng lại hơi kinh ngạc.

"Ha ha..."

Thấy hắn quay đầu đi chỗ khác, mấy cô gái tựa hồ cũng nở nụ cười.

6 ani

Nữ nhân bím tóc đuôi ngựa kia nở nụ cười chiến thắng, cùng với tỷ muội của nàng đi ăn cơm.

Tô Bằng nghe được sau lưng mình, nữ nhân này nói:

"Đồng hồ của ta gần đây không biết như thế nào, luôn luôn dừng ở nửa đêm một giờ, có khi buổi sáng đứng lên đi phòng vệ sinh, thấy đồng hộ còn tưởng rằng chưa tới thời gian, thiếu chút nữa đi làm trễ."

"Ngươi thật là lười nha."

Có cô gái bên cạnh nàng vừa cười vừa nói, nói xong một đám cô gái oanh oanh yến yến bước đi ăn cơm.

| Tô Bằng khẽ thở dài một hơi, đi tới đem mâm thức ăn thả vào trong bồn nước, tự mình quay trở về phòng.

Mở Laptop Apple trên bàn của mình ra, Tô Bằng tìm kiếm một số vật mà mình cảm thấy hứng thú.

Chẳng hạn như, tin tức về mô hình V của Nhật Bản, kỹ thuật có thể trải nghiệm trò chơi tốt nhất, thêm cả khoang trò chơi, tin tức về trò chơi các loại.

Kết quả, tin tức về thiết bị trò chơi, cũng chỉ có chừng đó, về phần trò chơi Tử Vong Luân Hồi, ở trên mạng không có chút tin tức nào

Cứ như vậy, Tô Bằng mãi miết xem các websites đến hơn chín giờ, sau đó lại mở một trang web video, tìm mấy cái phim điện ảnh viễn tưởng xem một chút, đến hơn mười một giờ, hình như đã mệt mỏi, cũng chẳng cởi quần áo, liền đã ngã xuống trên giường bắt đầu ngủ.

Đại khái khoảng hơn hai giờ, Tổ Bằng vào lúc một giờ đột nhiên thức dậy, duỗi thẳng thân thể, tìm tìm bên cạnh mình, cầm lên một hộp thuốc lá, sau đó mở cửa, đi đến phòng vệ sinh.

Rất nhanh Tô Bằng đã đi đến vệ sinh công cộng ở hành lang phía bên phải, tới gần phòng vệ sinh, Tô Bằng đốt một điếu thuốc, sau đó đi vào.

"Đầu đưa lưng về phía hành lang, chặn lại cửa, nơi này là góc chết của cameras, không thể nào quay đến được."

Trong phòng vệ sinh công cộng, một giọng nữ vang lên.

下一章