Thạch Quân vui vẻ nói:" Ta muốn hai huynh cùng ta xuống núi chơi!"
Thiết Phong Minh," Được, nhưng phải nhanh ngày mai chúng ta phải đi rồi!"
Đương Khải Dương đi đến bên Thiết Phong Minh cũng đồng tình với ý kiến của y, Thạch Quân chạy đến nắm lấy hai tay của hai người kéo đi,"Còn đợi gì nữa, chúng ta mau đi thôi!"
Thiết Phong Minh và Đương Khải Dương đồng thanh:"Ừm."
"Ngươi thấy chưa ta đã nói rồi!"
Cung Thường bước ra cùng với thiếu niên mặc hắc y. Hắc y nọ đá:,"Ngươi đương nhiên biết rồi! Ta thấy có gì đâu mà phải sợ!"
"Không biết sau này chúng nó sẽ còn vui vẻ với nhau được nữa không?"
Ba người xuống núi đi chơi rất vui đến chiều mới ba người mới về.
Giờ Dần hôm sau, ba người xuất phát đến trấn Xuân Thải.
Sau hai canh giờ ngự kiếm thì ba người cũng đến nơi. Địa điểm mà họ đến là trấn nhỏ ở miền núi, ruộng lúa trải dài, phong cảnh tươi đẹp, Thạch Quân nhìn xung quanh một lượt rồi đánh giá," Làm sao có yêu quái được? Không lẽ sư tôn lừa chúng ta!"
Đương Khải Dương lại không tán thành với ý kiến của cậu,"Sư tôn có bao giờ lừa chúng ta đâu?"
Thiết Phong Minh đề nghị," Hay là chúng ta chia nhau ra hỏi thử đi! Sau đó tập trung tại đây!"
Hai người đồng ý với ý kiến của y, ba người chia nhau đi. Thiết Phong Minh đi trên đường hỏi từng người, có người bảo là yêu quái ấy rất tàn ác, có người thì không biết. Thiết Phong Minh thất vọng đi đến chỗ hẹn, y đi ngang qua ruộng lúa thì có người gọi y:"Thiếu hiệp, ngài đợi chút!"
Thiết Phong Minh quay đầu lại, một người nam nhân chạy đến trước mặt y, hắn thở gấp có vẻ chạy một đoạn đường rất dài, trên người hắn ướt đẫm mồ hôi, y hỏi nam nhân ấy,"Thúc có sao không? Thúc tìm ta có chuyện gì?"
Nam nhân ấy cuối cùng cũng lấy lại nhịp thở, hắn nói:" Có phải cậu muốn biết về con yêu quái đó đúng không?"
Thiết Phong Minh nghe vậy có chút hy vọng đáp:" Đúng vậy."
"Ta sẽ kể cho cậu tất cả những chuyện mà ta biết!"
Khoảng hai năm trước, có một cô gái tên A Lạc, nàng đẹp có thể nói là tiên nữ giáng trần, nhưng không hiểu vì sao chỉ qua một đêm thì cô ấy mất tích, gia đình nàng đều cùng nhau tìm kiếm nàng. Đến ngày thứ ba, có người trong thôn đi ngang qua bãi tha ma, phát hiện thi thể của nàng. Khi phát hiện ra nàng, thi thể của nàng từ đầu đến chân đều bị lột da một cách hoàn hảo, vẫn giữ lại khuôn mặt trước khi chết của nàng. Mọi người trong thôn chỉ tưởng nó sẽ diễn ra một lần, thật không ngờ nó cứ diễn ra liên tục, mục tiêu của yêu quái này là những cô gái xinh đẹp và những chàng trẻ khôi ngô tuấn tú.
Thiết Phong Minh nghe hắn kể không kìm được hỏi:" Từ lúc đó đến nay, yêu quái ấy đã bắt bao nhiêu người rồi?"
Nam nhân đáp," Khoảng một trăm người rồi!!"
Thiết Phong Minh nghe con số đó, không biết cảm xúc bây giờ của y là gì nữa, một trăm người có phải là quá ác độc không?
Nam nhân đó nói:" Nếu cậu muốn bắt con yêu quái đó thì phải cẩn thận!"
Thiết Phong Minh không ngạc nhiên hành lễ," Đa tạ thúc đã nhắc nhở!!"
Nam nhân ấy nói:" Cậu muốn bắt yêu quái đó thì phải đợi đêm xuống!!"
Thiết Phong Minh," Cảm ơn thúc!!"
Thiết Phong Minh bước đi, người đàn ông đó nhìn bóng lưng y rồi thở dài,"Vừa đẹp lại còn lễ phép. Chắc chắn sau này sẽ chịu nhiều thiệt thòi!!"
Thiết Phong Minh trở về chỗ cũ đã thấy Thạch Quân đứng đợi ở đó. Thạch Quân thấy Thiết Phong Minh đi đến liền vui mừng chạy đến bên y.Thiết Phong Minh xoa đầu cậu nói:" Sao về nhanh vậy?"
Thạch Quân giơ tay nắm lấy tay y nói:" Đệ đi hỏi rồi! Hầu như bọn họ không muốn nhắc đến chuyện yêu quái đó!"
Thiết Phong Minh nhìn xung quanh rồi nói:"Khải Dương sư huynh chưa về à! Ta có chút thông tin về yêu quái đó."
Thạch Quân nháo lên muốn y kể, Thiết Phong Minh gõ nhẹ vào đầu y nói:"Đợi Khải Dương sư huynh về rồi sẽ kể luôn."
Một canh giờ sau, Đương Khải Dương trở lại đã thấy hai người đã đợi hắn. Thạch Quân thấy hắn trở về liền chạy đến hỏi:" Có thông tin gì không? Sư huynh!!"
Đương Khải Dương lắc đầu nói:"Ta thấy hầu như bọn họ đều không muốn nhắc đến chuyện yêu quái đó."
Thiết Phong Minh nói:"Ta có chút thông tin về yêu quái đó! Ta sẽ kể cho hai người nghe!"
Thiết Phong Minh đem câu chuyện mà nam nhân kia kể cho y nghe.
Thiết Phong Minh hỏi hai người còn lại,"Hai người thấy thế nào?"
Thạch Quân nói:"Ta thấy con yêu quái đó thật độc ác mà!"
Đương Khải Dương tán thành với ý kiến của Thạch Quân, rồi nhìn y nói:"Phong Minh sư đệ chắc nghĩ ra cách tiêu diệt con yêu quái đó?"
Thiết Phong Minh nói:"Đúng vậy! Ta đã có cách nhưng phải mạo hiểm!!"
Thạch Quân không đợi được nói:"Phong Minh sư huynh, huynh mau nói ra đi!"
Thiết Phong Minh đáp:"Thạch Quân sư đệ, đệ từ từ đã. Yêu quái đó thường bắt những người có dung mạo đẹp nên chúng ta đề cử ra một người giả thành người trong thôn, hai người thấy thế nào?"
Đương Khải Dương nói:"Vậy để ta đi cho, dù sao ta cũng sư huynh phải bảo vệ hai đệ!"
Thiết Phong Minh lại nghĩ khác nói:"Không được, để ta đi. Trong ba chúng ta thì người mạnh nhất lại là ta, ta phải đi."
Thạch Quân không tán thành nói:" Không được, huynh dù sao cũng là người mà sư tôn yêu thương nhất. Nếu huynh gặp bất chấp gì thì bọn đệ làm sao ăn nói với sư tôn đây!"