webnovel

Chương 12 - Ngoại truyện

Kí túc xá của cô nàng lạnh lùng và tiểu thư kiêu ngạo: Video call.

... ...

" ... Sao? Hay đúng không? Đúng không đúng không? "

Cái người ở bên kia màn hình hát xong thì vui tới mức cười toe toét miệng, hai mắt híp lại thành một đường cong.

- Ừm, hay lắm. Hay lắm luôn.

Dù cho không vui, Dracy cũng bị người mình yêu làm cho vui vẻ rồi. Đúng là yêu vào thì ai chả giống ai, Dracy từ một quý cô lạnh lùng, ít nói trở thành một quý cô hiền lành hơn, dịu dàng hơn, không còn kiệm lời như trước nữa. 

Quan trọng là bây giờ cô rất yêu Limer.

Limer được người ta khen thì đỏ cả mặt, tới cả cái filter của điện thoại đời mới nhất cũng không che được vệt hồng trên má cô. Dracy thấy thế cũng nghiêng đầu sang một bên, nheo mắt mỉm cười. Cười cũng muốn tít mắt như Limer luôn rồi.

- Ừm, hay mà. 

Cô đáp lại Dracy, vẫn là tính cách xen lẫn một chút kiêu ngạo, háo thắng và muốn chứng tỏ bản thân mình.

Dracy ở phía bên kia màn hình có vẻ rất bận rộn, như là đang làm việc vậy, ánh đèn bàn hắt vào camera rõ mồn một, Dracy làm sao mà giấu được cô.

- Dracy nè? 

Cô nhìn màn hình rồi nói khẽ xong vẻ mặt lại như là nói hớ rồi. Nếu không phải Dracy có để ý cũng chưa chắc nghe được người yêu mình nói gì.

" Đây. Sao thế? "

Chất giọng hơi thấp của Dracy phát ra từ loa ngoài, Limer mê chết mê chết mệt với cái giọng nói này mất.

Thấy Limer vẻ mặt có vẻ lại mơ mộng lạc đi đâu, Dracy cũng không đánh thức người ta khỏi giấc mơ hồng. Cứ để cho Limer như thế đi, vui vẻ và hạnh phúc, tất cả Dracy đều sẽ làm được, dù là mệt nhưng Dracy rất vui.

Được một lúc lâu sau khi Dracy chống tay nhìn vào màn hình, mỉm cười chờ đợi. Limer mới hoàn hồn. Mỗi lần mà cô muốn nói chuyện gì quan trọng thì đều bày ra vẻ rụt rè, rõ là muốn trốn tránh.

Dracy không phải người nhiều chuyện. Yêu thì yêu, quan tâm thì quan tâm nhưng cô tuyệt đối sẽ tôn trọng người còn lại, không xen vào một vài chuyện của một nửa. Vả lại, ở bên nhau với Limer bao lâu, sao mà Dracy lại không biết lúc nào là lúc nghiêm trọng chứ.

- Không, không có gì đâu.

" Ồ, thế thì thôi. "

Qua màn hình, Dracy dù là diễn viên cũng không che giấu được vẻ hơi thất vọng của mình, Limer là một diễn viên giỏi mà, mỗi tội ban đầu hay trúng mấy cái kịch bản thật khó hiểu. Giờ thì khác rồi, tất cả đều đã có Dracy lo liệu, Dracy sẽ đứng đằng sau Limer.

- Thật sự là không tò mò sao? 

Limer chống tay lên cằm, chu mỏ nhìn Dracy. Ôi sao mà cô lại ngốc như vậy chứ, yêu một cô người yêu thật là vừa vô tâm lại vừa nhút nhát. Chết cô mất, suốt ngày toàn cứ thích giả vờ ra vẻ, cũng có khác gì Limer đâu.

- Nếu Limer không nói thì thôi.

Đáp lại, Dracy thở dài một hơi rồi lại mỉm cười. Nụ cười của cô từ khi yêu đã thay đổi từ nụ cười tự tin, xã giao thành nụ cười đầy yêu thương và âu yếm đối với Limer, lần nào cũng híp mắt lại. Dracy hoàn toàn an tâm và tin tưởng vào Limer, Limer không bao giờ giấu Dracy những chuyện không hay đâu.

" Thế thì thôi, còn làm tưởng. "

Limer chề môi, qua màn hình, cô đưa một tay còn lại nghịch lọn tóc của mình. Vừa lúc ấy, tiếng chuông điện tử của nhà thờ cổ gần đó vang lên. Đã sắp bước sang ngày 23 tháng 12 rồi, những người công giáo chắc là chuẩn bị tĩnh tâm từ bây giờ đi.

" Nghe kìa, đã 00:00 ngày 23 tháng 12 rồi đó. Dracy ơi là Dracy, sao bé cưng lại còn ngồi đó nữa hả. Mau đứng dậy giãn cơ rồi lên giường nằm đi. "

Trông thì giống như là lời nói bông đùa bâng quơ nhưng Dracy biết là Limer đã phát hiện cô đang làm việc rồi. Việc cũng gần sắp xong, hay là...

- À á a, không có chuyện đó đâu nha, không một lát một phút gì cả, rồi tới bao lâu đây?

Limer biết ngay mà, không nói thì thôi rồi. Ai bảo Dracy trưởng thành chững chạc chứ trong mắt Limer thì không đâu. Ôi cái con người không biết lo cho bản thân, làm Limer phải lo thay muốn rớt tim ra ngoài.

- Rồi rồi.

Dracy rầm rì rồi cũng đứng dậy, kéo ghế trả về bàn rồi búng tay tắt đi cái đèn bàn.

Chân dài nên ba bước lại thành hai bước, Dracy thoắt cái đã leo lên giường, trùm cái chăn bông qua người. Cô nằm nghiêng người sang một bên, một tay để gối đầu, tay còn lại cầm điện thoại, mắt vẫn dõi theo màn hình.

" Được rồi chứ? "

Thấy Dracy đảo mắt, phía bên kia màn hình Limer liền che miệng cười. Chắc là Dracy thấy hối hận vì có cô người yêu nói nhiều như Limer rồi, Dracy dù là rapper mà còn nói không lại. Cơ mà Dracy tính tình hoá ra cũng trẻ con lắm.

- Được rồi được rồi, ngủ đi bé.

" Nói ai là bé đó hả? "

- Ai đáp thì người đó là bé nha~ "

Chọc Dracy rất là vui, nếu không thì sao mà Limer lại cứ chọc người ta hoài, giờ thì có người hiểu tại sao mà mấy cặp yêu nhau cứ thích cãi nhau rồi.

Nói không lại thì im thôi, Dracy câm nín một hồi rồi mới thở dài, nhấc đầu dơ tay còn lại lên như muốn nói bản thân thua rồi.

...

" Dracy nè? "

- Làm sao?

" Ngày mai là phải đi tham gia nhạc hội rồi. "

- Ừm?

" Nên là, không đón giáng sinh được rồi. "

Limer không nói rõ nhưng Dracy biết là Limer cũng muốn đón giáng sinh với mình. Cô cũng thế, cũng muốn đón giáng sinh với người mình yêu. Nhưng mà do công việc, sao mà được chứ.

- Không sao. Còn ngày 25 mà.

Đáp lại, Dracy không tỏ thái độ buồn rầu hay giận hờn gì cả. Không giống các cặp đôi khác, cả hai thường xa nhau, đã quen rồi, chỉ là ai nói hai người không thích những đêm lễ như thế này chứ. Nhìn các cặp đôi khác xem, được nắm tay nhau, quấn chung một cái khăn quàng cổ, tay trong tay ủ ấm cho nhau trong đêm đông,...

Dracy cũng muốn, mà Limer... Lại càng muốn hơn.

"Nhưng là tối 24, bước sang rạng sáng 25 rồi. "

Giọng nói của Limer ngày một nhỏ dần, Dracy không tủi thân thì Limer cũng có chứ.

Lần này, Dracy không đáp lại, chỉ rũ mắt, cả hai im lặng hồi lâu, không ai nhìn ai cả, chỉ nhìn vào một khoảng không vô định.

Nhìn về phía bức rèm cửa bay bay, hay là qua cửa sổ có thể thấy được những bông tuyết trong cơn mưa theo gió nhảy múa, không hiểu sao Dracy cũng rất muốn nắm tay Limer, cùng nhau nhảy một điệu.

...

"Dra... này. Ngủ rồi à? Ngủ ngon nhé. "

Limer ngước lên thì người bên kia đã chợp mắt từ khi nào, nói từ nãy giờ, bảo sao không buồn ngủ, Dracy còn làm việc của ngày, chắc là mệt lắm rồi. Cô vậy mà còn call video với người ta tới hai, ba giờ sáng.

Mà Dracy khi ngủ cũng rất đáng yêu, tay vẫn cầm điện thoại, cánh môi khép hờ, miệng nhỏ qua camera thấy rõ là đang xều nước miếng. Thật là, mai mốt cô mà up cái ảnh này lên westory thì không biết fan của Dracy sẽ thành cái dạng gì, hì hì.

Cô nhìn xung quanh một cái như làm chuyện gì đó không đúng đắn, lát sau mới qua màn hình điện thoại, hôn lên trán người thương.

...

" When the music starts playing

You and I join the slow dance

Can you see me through the screen?

The star in the sky is the star God gave me, the proof of my love for you.

 Je t'aime, mon cher ami.

Joyeux Noël.

J'aime Dracy, Limer. "

... ... Chương 12 có sự giúp đỡ của công cụ dịch bởi gg và trình độ tiếng Anh, Pháp cùi bắp nên là mọi người thông cảm. Bài nhạc chắc là sẽ có bản thu âm đó, nhưng do là up chương vội cho kịp giáng sinh nên là không có chuẩn bị cộng thêm tác giả nhát lắm. Sorry, tui sẽ cố gắng trong một ngày không xa để thu âm nha, có thể là giáng sinh năm sau, tui đùa đó.

24/12/2021. Mọi người giáng sinh an lành. 

Truyện được đăng đồng thời trên Wattpad và Webnovel.

下一章